Print

Thơ Võ Ca Dao

Published Date
Written by Võ Quê
Hits: 5193

 

IMG_0677

Normal 0 false false false VI X-NONE X-NONE

Em, anh và cơn mưa

Em sai hẹn bởi cơn mưa

Giận em, anh cứ trách bừa trời cao

Hay chăng bao nỗi nôn nao

Mà mưa rấm rứt trút vào tim anh

Mà em… sao cũng nỡ đành

Ngại cơn mưa nhỏ giăng quanh lối vào

Lòng mong em đến cồn cào

Thế mà mưa cứ lao xao giỡn đùa

Em sai hẹn bởi cơn mưa?

Hay sai hẹn bởi lòng chưa phải lòng?

Khoảnh khắc

Gần em, anh bỗng lắm điều

Ngây ngô hát với những chiều vu vơ

Mọi lời cứ ngỡ là thơ

Chợt xa em, ngộ giấc mơ xa rồi

Chẳng qua là…

Không phải là không thích đâu

Chỉ là chẳng dám mở đầu làm quen

Mở đầu vọng một lời khen?

Mở đầu kiếm cớ hỏi tên cũng kỳ (!?)

.

Thích là thích quá mất đi

Nhưng mà có dám nói gì được đâu

Mắt còn chẳng dám nhìn lâu

Miệng đâu miệng dám bắt đầu khen, chê

.

Tôi là tôi rất vụng về

Khen em không khéo, thêm quê tụi mình

Em xinh, em ạ em xinh

Thích nhưng cũng chỉ trong mình thầm khen

 

.