Print

Làm con nít - Anh Chi

Published Date
Written by Võ Quê
Hits: 4656

 

IMG_1228

 

TT - Chủ nhật, vợ đi công tác, giao mình nhiệm vụ chở con đi chơi. Sợ cái cảnh lon ton chạy theo con trong công viên, sẵn dịp hẹn mấy đứa bạn tới giờ này vẫn ế... đi cà phê. Bọn bạn trời đánh chưa vợ không con nên được quyền ngủ muộn và đến muộn. Gọi một ly cà phê cho mình, một ly sữa cho con, và bất giác nhận ra mình đang thèm làm con nít... dù chắc chắn hồi còn con nít mình cũng như con nít bây giờ: ao ước được làm người lớn.

Làm người lớn để được làm cái gì tùy thích mà không bị cấm đoán. Lớn đi rồi biết, nhiều chuyện muốn làm mà hóa ra vẫn còn bị cái gì đó lớn hơn cấm đoán. Muốn nói thế này, rồi lại phải uốn lưỡi theo kiểu kia... dù đã suy nghĩ kỹ. Còn con nít, làm không cần nghĩ, nói chẳng cần suy, nếu có lỗi lầm có thể bị đét vài roi, nhưng cũng được thông cảm (hay ít ra là bênh vực): thôi, nó còn con nít, chưa biết gì. Và chính cái sự chưa biết gì làm nên sự sung sướng của con nít. Người ta chẳng bảo: biết nhiều chi cho thêm khổ đó sao.

Con nít đã sướng, con nít bây giờ còn đặc biệt sướng. Cứ nhìn các hãng sữa đua nhau làm giá ngoài kia để thấy về mặt vật chất con nít đang sướng làm sao. Cứ nhìn những hội sách thiếu nhi dịp đầu hè để thấy mặt tinh thần của con nít cũng rất chi sung túc. Hàng loạt các sản phẩm khác nữa, được sinh ra đời, được quảng cáo, tiếp thị rầm rộ... cũng dành cho con nít, mà bất giác nếu lỡ so sánh cái tuổi thơ bây giờ với tuổi thơ ngày xưa, không khéo lại tủi thân.

Kiểu so sánh lẩn thẩn, vì mỗi thời mỗi khác, mỗi giai đoạn mỗi khác, ai biểu so sánh chi rồi đứng núi này trông núi nọ. Khổ một nỗi so sánh là đặc tính có từ thuở con nít, ít khi được người lớn nhắc nhở thôi đừng. Và khổ một nỗi càng lớn càng thấy gia tăng cái trò so sánh, đếm đong, như lúc này đây... đang ngồi ghen tị với con nít.

Lỡ so sánh rồi lại đâm lo âu. Con nít bây giờ được trang bị tận răng đến thế, cưng như cưng trứng hứng như hứng hoa thế, mai sau ra đời biết có đủ sức chống trả trước những đòn roi nghiệt ngã của đời. Quen uống sữa ngọt, lỡ mai này sông có khúc người có lúc, uống được những vị đời đắng nghét không?

Mải lan man suy nghĩ, ly cà phê tan đá hồi nào không hay... Thằng con trai bốn tuổi ôm ly cà phê uống liền cái ực. Nó nhăn mặt: lạt nhách à. Rồi nó gật gù cụ non: nhờ vậy cà phê đỡ đắng. Câu nói hồn nhiên mà nếu người lớn chịu khó đầu tư suy nghĩ thì biết đâu đó là một triết lý ở đời đại loại: “biết pha loãng những điều đắng nhách”.

Nụ cười hồn nhiên của con làm mình sực tỉnh: sao mình không làm con nít đi.

Uống một ngụm sữa của con, tôi phụng phịu: ngọt quá à!

ANH CHI

(Theo Tuổi Trẻ Chủ Nhật, 25/10/2009, 04:26 (GMT+7) Café chủ nhật)

 



7517_1167239709181_1473589121_30618939_1488536_n

 

Trẻ con làng Chuồn

 

 

*

(Ảnh: Võ Quê).