Print

TRANG THƠ XUÂN ANH - CLB Sao Khuê

Published Date
Written by Võ Quê
Hits: 4498
Giới thiệu sáng tác Xuân Anh thành viên CLB Sao Khuê.
 
3034212012_647324a34d_m

 TRANG THƠ   XUÂN ANH
 
MÙA NẮNG

Hè về chưa?
Không biết!!!
Chỉ thấy nắng tưới từng con phố
Chỉ thấy mây đang cháy giữa trời
Thấy con sông rực màu hoa phượng
Thuyền chạy ngang khuấy cả bầu trời
.
Hè về chưa?
Không biết!!!
Chỉ nghe tiếng trống tan vào gió
Nghe tiếng ve dậy cả tán cây
Nghe hương nắng phả vào trong gió
Nghe sắc vàng nhẹ ướp đâu đây
.
Hè về chưa?
Có lẽ
Khi thấy nắng chảy tràn con phố
Thấy trời cao biêng biếc một màu
Thấy ngây ngây chút gì trong gió
Hè về rồi mà ta không hay
 
NẮNG ĐẦU MÙA
 
Ảnh trên: Tại buổi sinh hoạt CLB Sao Khuê ngày 19 tháng 4. 2009,
Xuân Anh đọc bài thơ Mùa Nắng trong công viên Huế bên dòng sông Hương.
(ảnh: Lê Sĩ Dự )
 
 

GẶP LẠI DƯƠNG CẦM 

 

Dễ có đến hai xuân qua rồi nhỉ
Mới gặp lại tiếng đàn dương cầm xưa
Cũng ở đó trong một ngày mưa

Cô thiếu nữ bên dương cầm ngày ấy

Ngày ấy là hồi tôi mười hai
Chợt đi ngang qua khung cửa không cài
Tiếng dương cầm ngân từ căn phòng nhỏ
Kéo người ta đi vào một giấc mơ...

Mơ cô thiếu nữ tóc chấm vai tha thướt
Lướt ngón tay trên những phím đàn
Dáng người xinh nghiêng theo tiếng nhạc
Tim tôi nghiêng và hồn tôi cũng nghiêng

Mơ âm thanh đọng lại thành từng giọt
Chạm khung đàn vỡ ngàn tiếng ngân vang
Của đôi phím trắng, dây tơ thanh mảnh
Nhạc đời du dương trong ánh mắt mong manh

Gặp lại cô thấy xinh hơn ngày trước
Tiếng đàn xưa như người cũng xinh hơn
Tròn từng nốt, trong từng khúc nhạc
Tim tôi lại nghiêng, cả thế giới lại ngiêng

Người đánh dương cầm ơi, người đánh dương cầm
Có biết tiếng đàn cô như một khúc thơ ngâm
Sao mà sâu mà đậm đến thế
Tiếng đàn cô ngân vang những thăng trầm

Hai năm qua đi, hai mươi bốn tháng
Trong tim tôi tiếng nhạc vẫn mênh mang
Để rồi đây tình cờ một buổi sáng
Gặp lại dương cầm - nỗi nhớ tôi mang                                                                                                                                                                                                                                                                                                                              

                                                     

TẠI SAO

Bạn có biết tại sao
Con chim yêu trời rộng?
Bạn có biết tại sao
Cá yêu biển mênh mông?
.
Bạn có biết tại sao
Mùa xuân yêu hoa nở?
Bạn có biết tại sao
Thi sĩ thích làm thơ?
.
Bạn có biết tại sao
Quả tim ta màu đỏ?
Bạn có biết tại sao
Nhớ thương người lại có?
.
Bạn có biết tại sao
Chúng ta cần niềm tin?
Bạn có biết tại sao
Nước mắt mang trong mình?
.
Bạn có biết tại sao
Hạnh phúc là nụ cười?
Nếu muốn biết tại sao
Bạn hãy sống thật người!.                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                               

NGUYÊN TIÊU Ở NHÀ QUÀ CỦA MẸ

 

        Viết khi không đi dự hội thơ Nguyên Tiêu  Xuân Mậu Tý được.

 

 

 

Chiều nay

ngồi ở nhà

vừa xem tivi 

vừa ăn bánh

sướng biết mấy

chợt nghe chuông điện thoại

reng reng kêu

thầm trách có kẻ phá tan thú vui cuộc đời

uể oải

cầm máy lên:

- A lô! Xuân Anh Hả?. Tối thú năm đi chơi Nguyên tiêu nhé cháu!

À, thì ra là thầy Hoàng

Nghĩ đến chơi

mừng như ếch thấy hoa bụt 

thầm xin lỗi vì trách nhầm người

nhưng...

sáng thứ sáu

viết tập làm văn rồi, làm sao đây

tự nhiên lưỡng lự

đi...không đi...đi...không đi

vừa cắn môi 

vừa bới tóc

phân vân quá

làm sao nhỉ...

Thôi,

vì đại nghĩa diệt thân

- Cháu bận rồi ạ, chắc không đi được

- tiếc quá!

- dạ, tiếc thật!

cụp, tít tít tít tít

xong, hết được đi chơi

mặt bí xị

lại trách thầy như cũ...

tối thứ Năm

buồn thiu

ngồi vẽ

những vòng tròn

1 vòng là ông trăng

1 vòng là cái bánh

1 vòng là cái kẹo

nguyên tiêu gì lạ thế?...

nguyên tiêu của người bị ở nhà là thế đó

nguyên tiêu ở nhà

ở nhà đón nguyên tiêu

thở dài

chán

leo lên giường

ngước lên trần nhà

ước gì ông trăng đang mỉm cười

ông trăng nhỉ ??? 

 

QUÀ CỦA MẸ CẢNH BIỂN

 

Lúc con mới chào đời             Rồi con vào mẫu  giáo
Cất tiếng khóc oe oe               Bè bạn dành đồ chơi
Mẹ ôm con vào lòng                Con ngồi khóc hu hu
Quà mẹ là hơi ấm                   Quà mẹ là bóng bay
 
Rồi thì con biết đi                    Thế  rồi con đi học
Chập chững từng bước một    Có bạn bè, thầy cô
Hể ngã là con khóc                 Mẹ sợ con bỡ ngỡ
Quà mẹ là vỗ về                      Quà mẹ là âu lo

Từ ngày con biết nói               Con  của mẹ dần lớn
Cứ  bập bẹ, bi bô                    Ngày xa mẹ càng gần
Dạy cho con gọi mẹ                Con mong quà của mẹ
Quà mẹ là chữ yêu                 Mãi mãi một bông hồng


Vu Lan,  2007
 
 

 

 

 

QUÀ CỦA MẸ

 
 
Chiều gió thổi                     Trên bờ cát
Mát hàng cây                     Gió hiu hiu
Mát bờ  cát                        Mang hơi mặn
Mát biển khơi                     Của biển theo
Tận chân trời                      Nắng vàng reo
Biếc mây xanh                   Ấm làn mây
Vàng ánh nắng                   Ghé xuống xem
Đẹp như tranh                    Em đắp cát
Làn nước xanh                   Bao trò vui
Mắt bầu trời                       Rộn trong nắng
Làn sóng bạc                      Bao tiếng cười
Tóc của trăng                     Cuốn theo sóng
Sóng nối sóng                    Sóng tấp đến
Mây nối mây                      Quấn chân về
Mây  cỗ trời                       Biển biển ơi
Bờ sóng cỗ                        Chia tay nhé!
 
.