Print

TRANG THƠ NGUYỄN ĐẶNG MỪNG

Published Date
Written by Võ Quê
Hits: 5542

Giới thiệu sáng tác NguyễnĐặng Mừng, hiện đang định cư tại TP. Hồ Chí Minh.

 

 
TRANG THƠ   NGUYỄN ĐẶNG MỪNG

 Mưa Trắng

Mùa Thu đến
Vội vàng chi cơn mưa
Cho ướt áo cô nữ sinh tan trường

Cho tôi nhìn theo vời vợi màn sương

Có giọt mưa nào rơi vào xa xăm
Mà tuổi thơ tôi ướt
Có giọt nước mắt nào nhỏ giữa mênh mông
Mà em hay được
Mưa ơi mưa, thì mưa cứ đến
Để ướt áo nhau mỗi độ tan trường
Tôi cũng có một thời để nhớ để thương
Nên vạt áo em dài như cơn mưa trắng

 

 

 


 

Ru nhau muộn màng

 

          (Tặng bạn bè CHS Nguyễn Hoàng ).

 

Ngủ đi những cọng cỏ

dậy thì chưa đuợc xanh

bước đi đôi gót nhỏ

theo lối mòn loanh quanh.

 

Em chạy về dĩ vãng

Võ vàng đôi chân trần

Đường xa anh ngoái lại

Quê. Một trời phù vân.

 

Ngủ đi những chiều mưa

Trôi nhanh dòng kỷ niệm

về sông biển chiêm bao

Cơ hồ mây vẫy chào

 

Còn lần nào gặp mặt

Tay rã rời mắt sâu

Đàn chim xưa về đậu

Giữa sân trường lao đao.

 

Em hát khúc tình đầu

Ngơ ngác trời mưa ngâu

Chim trời bay tám hướng

Về đâu? ta về đâu?

 

Vê đâu? em về đâu?

             

Sân trường Nguyễn Hoàng

Quảng Trị 4.8.2007

 

 

 

 

Tiễn người ra đi

 

 


      Kính tặng hương hồn nhạc sĩ Trần Hoàn

 

Anh ra đi từ dòng Ô Lâu

Từ ruộng lúa nương khoai xứ nghèo Hải Lăng- Quảng Trị

Từ tiếng đàn bầu, đàn nhị

Nên điệu tráng ca nghe cũng não lòng

 

Chúng tôi chẳng hiểu nhiều về nốt sol nốt mi

Chẳng hiểu nhiều về đời anh thăng, giáng

Thương điệu tango và đôi mắt sơn nữ(*)

Đau đáu trong đêm vùng núi quê mình

 

“Lời người ra đi” sao nghe “mà thương mà nhớ”

Sóng nước Tam Giang buồn vỗ đôi bờ

Hà Lỗ, Câu Nhi, Lương Điền vẫn kể

Rằng anh đi thì phải có lối về.

 

 

 (*) Sơn nữ ca của Trần Hoàn