Print

NHÀ THƠ VÕ VĂN LUYẾN

Published Date
Written by Võ Quê
Hits: 8092
Giới thiệu Nhà thơ Võ Văn Luyến, cựu học sinh Nguyễn Hoàng, Quảng Trị.
 
P6020768
 

Quê Thi Ông, Hải Vĩnh, Hải Lăng, Quảng Trị.

Thạc sĩ Khoa học Xã hội và Nhân văn

Giảng viên chính trường CĐSP Quảng Trị.

Chủ tịch Hội đồng Nghệ thuật Phân hội Văn học, Hội VHNT Quảng Trị.

 

http://vovanluyen.vnweblogs.com/

http://360.yahoo.com/vovanluyendh


G
IẢI THƯỞNG

- Giải A sáng tạo VHNT Tỉnh và giải thưởng của Uỷ ban toàn quốc Liên hiệp các Hội VHNT Việt Nam về tập thơ “Sự trinh bạch của ngọn nến” năm 2007;
- Giải B (không có giải A) sáng tạo VHNT tỉnh năm 2003.

TÁC PHẨM ĐÃ XUẤT BẢN

 

TRẦM HƯƠNG CỦA GIÓ (thơ) - NXB Thuận Hoá, 2003

 

c7de

SỰ TRINH BẠCH CỦA NGỌN NẾN (thơ) - NXB Hội Nhà văn, 2007

 

3cdf

 
SẼ CÓ NGÀY TÔI VỀ (CD thơ phổ nhạc), 2006


SẮP IN

ĐỐI NGỌN ĐÈN KHUYA  (khảo luận và phê bình)

 

 

SỰ TRUNG THỰC

Trong bóng tối

Tôi lo sợ sự trung thực bị đánh cắp

Như cành lá vươn gặp đường dây điện

Sự trung thực bị chặt

Như nỗi đắm đuối mùi hương của một loài hoa

Sự trung thực bị ngắt

Như viên sỏi lát đường không quen trả ơn

Sự trung thực bị chà đạp

Như sắc đẹp trốn vào đôi mắt/ hắt ánh nghi ngờ

Đâu là sự trung thực?

Ôi cuộc đời này

Trái tim tôi yêu bằng SỰ TRUNG THỰC.

 

BÊN TƯỢNG EM BÉ Ở KHON KAEN

 

Tuổi trăng non

Thả xuống trần gian trong veo đôi mắt

Nắng nhon nhót đầu trần chỏm tóc

Tơ nõn cầm năm tháng vun mùa

*

Ơ người đi người về, lạ chưa

Pattaya bé chưa hề biết đến

Biết làm chi thế giới người lớn

Nhưng người lớn có ngoan không ?

*

Người lớn có ngoan không ?

Sóng hồn nhiên trùng trùng

Vỗ vào tôi thác lũ

Quét chân trời bão giông !

 

CON ĐƯỜNG MÂY BAY VÀ CƠN KHÁT

 

Những thiên thần mặt đất, bay

không giới hạn tầm nhìn, giới hạn màu da, giới hạn tuổi tác, giới hạn sắp đặt

câu thánh kinh uyên nguyên, rơi

*

Sợi dây làm sao buộc được trái tim ơi !

không lộ tình yêu thênh thang đón gió

giọt sương ảo huyền chân mây bỏ ngỏ

chín mươi chín con sông mải miết bên trời.

*

Rũ chiêm bao tìm mỏng mảnh xa xôi và lạy

A di đà... con không không không nhớ nổi

con chép bỏ vũ môn quẫy sóng Chao pay za không muốn hoá rồng

con khủng long từ bi nhìn chi mà hoá đá

vàng dát Thích ca vàng thành vô giá

tôi nghe tiếng vọng từ trên cao câu sắc không

ai bán mua xin quay gót, nhìn thông.

*

Mang cả tín một ngày tiên giới bằng trăm năm trần gian

Besame mucho. Bài hát ngẫu nhiên chia nhịp đập làm hai nửa

em cá lặn trong veo hồ thu

tôi lỡ rót men mùa báo đông

mùa hạ cháy

tơ trời còn lạc nẻo mùa xuân.

*

Một khoảng trời vua ban

một màu áo vua cho

một hồi vọng cơn mưa

chỉ cơn khát

độc

hành

miền

thơ.

Kỷ niệm chuyến công tác Thái Lan, từ ngày 26/6 - 05/7/2008

 

BÊN GIỌT ĐẮNG VÀ CƠN NGÁI NGỦ

 

Đông Hà

Viên gạch nắng nung đỏ sực

Gió cuồng giấc mơ đài tháp

*

Đông Hà

nụ cười hàm oan cơn khát

dòng sông sủi tăm men hạ

*

Đông Hà

Búp bê thập thò tủ kính

áo xống nhướt nhượt đủ màu

*

Đông Hà

nỗi nhớ quên về bậu cửa

mái gianh cổ tích trẻ con

*

Đông Hà

con đường giao mấy quãng tình

một tôi đèn đỏ đèn xanh

*

Đông Hà

anh anh anh anh anh

em em em em em.

13/6/2008