Print

NHÀ THƠ PHẠM HÒA VIỆT

Published Date
Written by Võ Quê
Hits: 6196

Giơi thiệu Nhà thơ Phạm Hòa Việt, cựu học sinh Nguyễn Hoàng, Quảng Trị.

 

 

 
559d

http://vn.myblog.yahoo.com/hoavietqt

http://360.yahoo.com/profile-6t4.MAI5dKfXYXhw3Mgh2fc-?cq=1

 

CÀ PHÊ

 

Cà phê một mình khó uống

Đèn mờ che lấp hoàng hôn

Chân trời sao còn ráng đỏ

Thời gian đọng chút ngày buồn...

 

Em là sinh viên dang dở

Nhà nghèo nét chữ gãy đôi

Cà phê bung theo nổi nhớ

Bạn bè một thưở mất rồi

 

Nửa hớp ngùi ngùi đăng đắng

Hãy đến pha thêm vị nồng

Một mình nhấp môi mằn mặn

Có em quậy chút ráng đông

 

Có em bàn không lạc lõng

Cà phê chẳng thiết sữa đường

Lắng nghe biển trời vang vọng

Trần gian chỉ có yêu thương

.. 

PHỐ NÚI CAO

 

Phố Núi Cao, Phố Núi Cao.

Đêm đêm có một vì sao

Lạc trong cõi thực biến vào cõi mơ

Tóc huyền buông xỏa dòng thơ

Hồn trong như ngọc, tình tơ vương lòng

Có người đăm đắm chờ mong

Chờ hoa sớm nở, chờ dòng Thủy lưu

 

Phố Núi Cao, Phố Núi Cao

Tháng năm vần vũ lao đao

Một ngày tiên giới xôn xao địa đàng...

 

VỀ BÌNH ĐỊNH

 

Nghe câu thơ sông trăng Hàn Mặc Tử

Nhớ Yến Lan thuyền đợi "Bến My Lăng"

Nhớ  Chế Lan Viên trầm mặc với "Điêu Tàn"

Nhớ Quách Tấn thương về "Mùa Cổ Điển"...

Nay Qui Nhơn dọc ngang thành phố cảng

Biển êm êm dịu ngọt một Quy Hòa

Hắc Tam Sơn cao thấp nối gần xa

Bạch Nhị Hà nước trào dâng suối cuộn

Qua Nhơn Hội sóng chan hòa cát biển

Đến Bình Thành nhẹ gót khách phiêu du

Lên Vân Canh trèo dốc núi lưng gù

Về Lê Lợi sáng chiều đường phố nắng...

Tôi tìm lại một khoảng trời xa vắng...

 

SAY THƠ

 

Thức ngủ ba canh đã thây dài

Say thơ một khắc gợi tình ai

Tám câu chưa trọn duyên tao ngộ

Bảy chữ còn vơi nghĩa vọng hoài 

Tri kỷ trời mây hòa thảo sắc

Ân tình trăng gió quyện hoa khai

Cuối thu nguyệt tận chung ly bạn

Thức đợi đông về lạnh sớm mai...

 

TRONG ĐÔI MẮT ẤY

 

Anh trở về sau chuyến đi xa

Vẫn bãi cát trắng phau

Con đường lát đá

Hàng dương xanh

Xanh trời êm ả

Sau lăng kính cuộc đời

Trong suốt tên em

Anh yêu những lần thức trắng đêm đêm

Đôi mắt quầng thâm mà sáng lạ

Hỏi em

Tình người là biển cả

Thức để canh chừng nhịp sống quê hương

 

Anh trở về sau chuyến đi xa

Tường vôi trắng thơm mùi nắng gội

Vẫn đôi mắt quầng thâm mà sáng chói

Anh hỏi

Em cười

Dịch bệnh qua nhanh

Cuộc sống quê hương nối nhịp yên lành

Mùa gieo hạt xanh rờn bóng mạ

Trái tim em là biển cả

Ấp ủ bờ yêu cho đẹp một hành tinh...