Print

Sáng tác của NGUYỄN VĂN LONG

Published Date
Written by Võ Quê
Hits: 5527

 

Sáng tác của Nguyn n Long, sinh năm 1953 tại Cam lộ,Quảng Trị, cựu học sinh Nguyễn Hoàng 1965-1972.

 

 

Image

 

 

MAI EM VỀ QUẢNG TRỊ

 

Mai em về Quảng Trị không em?

Về thăm lại chốn ngày xưa tuổi nhỏ.

Gió mùa đông có làm em buốt giá,

Bên trời xa em có lạnh trong hồn?

Mai em về đi giữa nắng hoàng hôn,

Ngắm mùa thu dịu dàng trên phố cũ.

Những con đường thân quen giờ rất lạ,

Bước ngập ngừng em có nhớ bâng khuâng?

Anh ở nơi nầy thị trấn buồn tênh,

Chiều phố huyện mập mờ sương khói.

Vắng bầu bạn quen dần năm tháng đợi,

Đời quẩn quanh bên dáng núi chơ vơ.

Anh bây giờ vẫn tập tễnh làm thơ,

Những vần thơ xưa vụng về gượng gạo.

Anh bây giờ có khi buồn rạc gáo,

Cõi nhân gian còn lắm chuyện eo sèo.

Mai em về qua Dãy phố buồn thiu*,

Thương quê mẹ một thời binh lửa.

Từng lớp người lên đường đi tứ xứ,

Bây giờ phiêu tán tận phương nao?

Mai em về đồng vọng giữa trời cao,

Buồn làm chi bao mối tình đã lỡ.

Dòng sông êm vẫn bốn mùa thương nhớ,

Em về đi em bến đợi trăng chờ

 

.

.

UỐNG RƯỢU VỚI BẠN NGÀY GẶP LẠI

Rót rượu hề ta uống rượu chơi

Rượu nầy "đâu cạn chén li bôi"

Mình gặp lại nhau 10 năm lẻ

Chén chú chén anh cũng đã đời

Nâng li ấm áp tình bằng hữu

Một tiếng khà vang tận trời xanh

Lâu rồi vắng tiếng cười sảng khoái

Trăng trước thềm soi bóng hiền nhân

Bọn mình cứ mát trời ông địa

Trăm năm là mấy một ngày vui

Gian khổ trên đời quên tuốt luốt

Giờ biết thương người uống rượu thôi

Tráng sĩ xưa mài gươm đánh giặc

Nhiều khi ngơ ngẩn một vầng trăng

Tàn cuộc rượu lên đường xung trận

Sá hề chi đá nát vàng tan

Hề ta hát giang hồ tiếu ngạo

Tưởng mình như gã Lệnh Hồ Xung

Say tình say rượu quên trời đất

Thế giới ngả nghiêng chẳng bận lòng

Tâm tình thắm đẫm vào men rượu

Lưu Linh hề lạc bước trần ai

Chiếc lá vàng rụng bay vào chiếu

Mai ta về theo gió thu phai

 

.

VỀ MỘT CON ĐƯỜNG.

Tôi sẽ về tìm lại tuổi thơ tôi,

Đường Bờ hồ số nhà... Lê Thái Tổ

Chỉ mấy chục bước chân là ra tới phố,

Phố ngày xưa còn thấp thoáng ngày nay.

Con đường tới trường mỗi buổi sớm mai,

Nắng lung linh chảy dài chân Thành cổ.

Mưa giăng đan kín lối chiều về,

Tôi lớn dần theo nhịp võng mẹ đưa,

Bao đứa con với bao điều mong ước.

Cùng đám bạn bè nhởn nhơ thân thiết,

Những buổi chiều lộng gió nắng bờ sông.

Cà phê Quyên ngọt ngào trong khói thuốc,

Những đêm buồn dạo bước phố mùa đông.

Ôi nhớ hoài trăm nỗi nhớ mênh mông!

Nơi chốn ấy có tình yêu ấp ủ,

Có nắng vàng ngập tràn trên phố,

Có trăng soi in bóng Cổ thành.

Tôi sẽ về tìm lại bóng me xanh,

Em và tôi có những điều không nói được.

Mùa hạ đỏ hoang tàn trong kí ức,

Em còn không nuối tiếc một con đường?

06-2006

.

.

UỐNG RƯỢU Ở ĐÔNG HÀ.

Ba mươi năm gặp lại Đông Hà,

Mấy anh em vào ngồi quán nhậu.

Rượu bia bày ra chuyện trò như pháo,

Nâng li chúc mừng li lại tràn li.

Mấy mươi năm kẻ ở, người đi,

Gìơ tao ngộ muộn phiền thôi gác lại.

Hãy cứ vui nói cười sảng khoái,

Tuý luý càn khôn cũng chẳng hề chi.

Nhớ đêm năm nào,năm đứa đạp xe,

Xuống phố Đông Hà khề khà uống rượu.

Say ngất ngưởng về ghé bờ sông Hiếu,

Uống nước trong và uống ánh trăng tà.

Gìơ bọn mình sau cuộc bôn ba,

Đời chìm nổi như là giấc mộng.

Gặp nhau đây tâm tình vọng động,

Tàn cuộc rồi mai hãy chia tay.

Đêm Đông Hà ta như dại như say,

Nhớ quay quắt một thời lãng đãng.

Em phương nao những mùa mưa nắng,

Chuyện lâu rồi em có buồn không?

Mai ta đi vương vấn trong lòng,

Có tình em chia xa vời vợi.

Đêm Đông Hà ta buồn không giấu nổi,

Ngỡ hồn mình đom đóm lập loè bay.

2006

 

 

KHI VỀ QUẢNG TRỊ

Trở về khi không còn trai trẻ,

Đường trường xa ngựa nản chân bon.

Lớp lớp mây đưa hồn lau lách,

Mưa trong lòng tôi em biết không?

Về đây ngơ ngẩn cùng mây núi,

Núi đứng ngàn năm vẫn chở che.

Chở che ta nhé,giùm ta nhé!

Kiếp này đành mãi kẻ xa quê.

Ta về bước chân thật êm,

Vườn xưa sao quen mà lạ.

Ta về nghêu ngao khúc hát,

Qui cố hương hề,qui cố hương!

Công danh bèo bọt như là mộng,

Chuyện cũ nhiều khi lắm đoạn trường.

Bạn bè dăm đứa đi biền biệt,

Mút mùa lệ thuỷ chẳng tăm hơi.

Quê cũ giờ đây thành đất khách,

Bóng chim tăm cá tận phương trời.

Em còn nhớ chút tình ta tuổi dại,

Dù cho tình nhỏ đã phôi pha.

Em còn nhớ con đường xưa áo lụa,

Một thuở đi về rộn gót hoa.

2006

 

.

THÁNG 8, MƯA VỀ BIỂN KHƠI

Chiều mưa nhớ bạn thời dong ruổi,

Ôm gối thờ ơ ngồi co vai.

Tháng 8 trời mưa buồn rưng rức,

Nước chảy theo dòng về biẻn khơi.

Ta biết đâu dưới trời Phan Thiết,

Mưa có về theo gió mây đưa.

Ta biết đâu em còn thương tiếc,

Lời muộn phiền bài hát "Diễm xưa".

Ta nhớ chứ trường xưa bè bạn,

Nguyễn Hoàng một thuở hẹn non sông.

Em nhớ chứ bài ca viễn mộng,

Tìm động hoa vàng nhớ xa xăm.

Như cổ tích hoa vàng mấy độ,

Chốn đầu non người mãi chưa về.

Cuối bãi ghềnh chiều hôm thấp thoáng,

Bóng người đâu biền biệt nẻo quê.

Sao bỗng nghe mùa thu mắt biếc,

Thoáng về đây như nỗi hẹn hò.

Sao bỗng nghe xôn xao ngày cũ,

Khung trời xưa giờ đã hoang vu.

Ô hay,buồn tênh đòi khô cạn,

Ngâm câu thơ cũ dạ nào nguôi.

Tháng 8 trời mưa buồn rưng rức,

Nước chảy theo dòng về biển khơi.

.

CHIỀU TRÊN SÔNG LA NGÀ

Chiều trên sông soi nghiêng mờ đỉnh núi
Thuyền êm xuôi sông vắng nước lên rồi.
Chiều xuống muộn hoa bằng lăng tím ngắt,
Lục bình trôi, xanh thẳm lục bình trôi.
Sông La Ngà bao đời nay vẫn thế,
Vẫn hai mùa mưa nắng đục trong.
Khi cạn khi sâu, lao xao gợn sóng,
Con nước lên cao, con nước xuôi dòng.
Ta hơn nửa đời làm hàn sĩ,
Đã từ lâu xa lạ phố phường.
Nợ áo cơm nhiều khi thẹn mặt,
Đêm lều tranh uống rượu ngắm trăng suông.
Đôi khi thơ thẩn tìm quanh quất,
Cảm khái làm thơ cũng đỡ sầu.
Xem ra thiên hạ lòng không chật,
Thôi cũng đành xong chuyện bể dâu.
Ta bỗng nhớ dòng sông tuổi nhỏ,
Sáng hồn ta một thuở trăng chờ.
Em tới trường mùa thu áo lụa,
Nắng hoa cười mắt biếc đong đưa.
Ta đơn độc giữa một trời sông nước,
Ngắm hoàng hôn mây trắng ngang đầu.
Chiều trên sông La Ngà buồn hiu hắt,
Dòng sông xưa ai biết chảy về đâu

TA VỀ

Thôi ta về với ta thôi,
Ta về vui với ngậm ngùi chia xa.
Từ em mấy độ phù hoa,
Trăng rơi thềm cũ nhạt nhoà hương xưa.

TRỜI GẦN

Mù sa xuống phố trời gần,
Bỗng như thấy cả phù vân một đời.
Em mê mải mộng chân trời,
Mùa phai áo lụa nụ cười an nhiên.

PHÔI PHA

Tình theo chiếc lá bay xa,
Trôi hương theo gió phôi pha tháng ngày.
Vàng thu bàng bạc chiều mây,
Em phơi kỷ niệm cho đầy chông chênh.

Anh nhớ mùa trăng cũ,
Mắt ai tròn long lanh.
Anh xót xa tình cũ,
Mắt ai buồn mông mênh

LỬA CƯỜI

Sáng nay ta thấy lửa cười,
Hoa phù dung nở trắng trời phương đông.
Phượng hoàng đậu xuống rừng phong,
Xuân Hương xõa tóc giữa dòng sông thơ

NGUYỄN VĂN LONG