Print

TRẢ LẠI SỰ YÊN TĨNH CHO SÔNG HƯƠNG

Published Date
Written by Võ Quê
Hits: 4695
Image Nhà thơ Võ Quê cho biết, mới đây một đồng chí lãnh đạo đã phát biểu rằng phải trả lại sự yên tĩnh cho dòng sông Hương...




     Sông Hương đang "ồn" ghê gớm. Ban ngày, đội thuyền rồng ngược xuôi ngày càng nhiều, nhưng có thể chấp nhận được. Nhưng ban đêm, khi dòng sông bắt đầu có một cuộc  sống khác đầy thơ mộng, đầy trữ tình, đầy hơi thở của tri âm, tri kỷ...thì lúc đó sông Hương rất cần sự yên tĩnh.

     Nhà thơ Võ Quê cho biết, mới đây một đồng chí lãnh đạo tỉnh đã phát biểu rằng phải trả lại sự yên tĩnh cho dòng sông Hương. Điều đó đã khiến không chỉ riêng nhà thơ Võ Quê mà bao nhiêu người yêu mến sông Hương khác rất đồng tình.

     Sông Hương từ bao nhiêu năm qua đã không còn yên tĩnh nữa. Nhà thơ Võ Quê, người có công đưa ca Huế xuống sông Hương lắc đầu ngán ngẩm; "Nhiều khi trên thuyền ca sĩ đang ca những bản ca Huế cổ, mọi người đang yên lặng thưởng thức thì một chiếc thuyền máy chạy ngang, tiếng máy nổ rền rền phá tan cả không gian tĩnh lặng, êm đềm của ca Huế, khiến nhiều du khách bực dọc."

     Câu chuyện của nhà thơ Võ Quê khiến tôi giật mình. Quả là sông Hương đang "ồn" ghê gớm. Ban ngày, đội thuyền rồng ngược xuôi ngày càng nhiều, nhưng có thể chấp nhận được. Nhưng ban đêm, khi dòng sông bắt đầu cuộc sống khác đầy thơ mộng, đầy trữ tình, đầy hơi thở của tri âm, tri kỷ...là lúc đó sông Hương rất cần sự yên tĩnh. Tiếc thay lại chính đội ngũ thuyền rồng và tiếng máy nổ làm cho không gian yên tĩnh vốn có và rất cần có của dòng sông bị khuấy động.

     Đã rất nhiều du khách đến với dòng Hương êm đềm trôi trong không gian đêm tĩnh lặng nghe ca Huế để cảm nhận thêm chiều sâu thăm thẳm của huế. Như một người phương xa đã viết: "Trong khoang thuyền nhạc vẫn réo rắt, lời ca vẫn nồng nàn cái giọng Huế ngọt ngào và dễ thương quá, du khách vừa lâng lâng cùng cung nhã nhạc, vừa say đắm trong cái ánh mắt của ca công e lệ kín đáo nhưng cũng vô cùng nồng thắm thiết tha...Khúc tương tưtheo yêu cầu của du khách qua giọng hát của cô gợi buồn da diết, bài quả phụ ảo não sầu thương. Sau tuần rượu chúc mừng lại có người đề nghị được nghe cô hát khúc lưu thủy. Và bằng một giọng thật đắm đuối pha lẫn chút giận hờn trách móc, lời ca lại cất lên giữa sông Hương trong cảnh đêm tàn...Không gian như lắng đọng. thời gian như ngưng tụ chỉ có lòng du khách đang thả hồn cùng tiếng hát mê ly...". Một người khác: "Tôi vẫn thường thích ngắm sông Hương những lúc đêm về. Mặt sông lúc này thật lặng lẽ, con nước chảy trể nãi và vô tư như không hề vướng bận bất cứ một điều gì..."

     Và ngày xưa nữa. E. Gras - chủ sự kho bạc An Nam thời 1910 kể lại cảnh sông Hương trong "Dạo chơi ban đêm": "Chốc chốc một khúc hát xa vẳng véo von, trong vắt vút lên từ màn sương tha thướt trên sông Hương rộng và yên tĩnh như mặt hồ dưới ánh trăng trong."...Tất cả những điều đó, đã khiến năm xưa Văn Cao đến Huế, viết nên một bài thơ bất hủ: "Một Đêm Đàn Lạnh Trên Sông Huế".

     Không gian im vắng đến nỗi nghe được tiếng hò mái nhì ngày xưa ấy bây giờ làm sao tìm lại được!

     Sự yên tĩnh của sông Hương cũng chính là không gian cho những sáng tạo bay bổng, những tư tưởng và cảm xúc được thoát thai, thăng hoa trọn vẹn. Trả lại sự yên tĩnh cho sông Hương là điều cần làm nagy. Bắt đầu từ một yêu cầu đơn giản thôi: đêm về, các thuyền máy không chạy ì ầm trên sông nữa, các chủ thuyền hãy chèo thuyền đi!

    

                                Nguồn: Báo THỪA THIÊN HUẾ  Cuối tuần (15.7.2007)