Print

NGÔI NHÀ MỚI CỦA EM - tản văn Võ Quê

Published Date
Written by Võ Quê
Hits: 5464

 

 

 

 

Những năm tháng qua em và tôi mặn nồng một tình yêu da diết. Tình không bỏng cháy nhưng lắng sâu trong từng đường chỉ thời gian trên đôi bàn tay em, trên đỉnh trán tôi. Tình không nhiệt cuồng dữ dội nhưng vô cùng đằm đẹ êm đềm cùng cỏ hoa xứ Huế. Lắng đọng và chan chứa. Tôi và em đã đi qua biết bao nhiêu cung đường quê nhà yêu dấu. Em và tôi đã nhiều lần cùng dìu nhau vượt lên vô vàn khó khăn sinh lão bệnh tử của kiếp người nơi trần thế.

Và rồi… Ban khuya em và tôi…

Thoát khỏi vòng hệ lụy dương gian, ban khuya ấy, em làm nên một cuộc chia ly tức tưởi. Nước mắt tôi khô trong từng khúc đoạn trường. Nỗi bất hạnh thành sóng lòng cuồng dâng cuốn tan mất trong tôi nguồn bình an hằng có. Em không ở lại. Em muốn tôi tìm cho em một ngôi nhà mới. Ngôi nhà vĩnh cửu hơn, kỳ diệu hơn trên trái đất này. Tôi nén đau thương lại. Tôi nhốt kín ưu tư, dằn vặt lại để tôi mở lòng thanh thản chìu em sắm tặng em ngôi nhà mới. Tôi trang trọng mời em bước vào một không gian lạ. Không gian này hoàn toàn thuộc về em. Chỉ của riêng em.

Muốn tìm thăm ngôi nhà mới của em, người ta được đi qua những con đường xanh điệp trùng tươi mát. Bạch đàn rợp bóng dịu êm. Thông ngàn reo trong từng khoảnh khắc với những hòa âm thiên nhiên phóng khoáng, an lạc, nhẹ nhàng.

Bất ngờ hơn, ngôi nhà mới của em nằm trên đồi cao với nhiều sim núi. Chưa tới mùa hoa sim nở nhưng sao tôi đã hình dung một bạt ngàn tím đan quanh nhà em. Em vốn yêu màu tím. Hoa sim tím thành tấm voan sang trọng nâng em bay lên thanh thoát, kỳ ảo. Từ nhà em nhìn xa hơn là chập chùng núi biếc non ngàn. Núi biếc non ngàn đang soi bóng cùng mặt hồ trong xanh lung linh nắng ấm. Ngôi nhà em nơi đây đúng là sơn thủy hữu tình phù hợp với em là người luôn tinh anh, dịu dàng ưa chuộng những vẻ đẹp đan thanh.

Mỗi lần tôi về nơi em đang trú ngụ thăm em, em thường không hiện hữu trước mắt tôi. Nhưng tôi biết em đang lặng lẽ mở to đôi mắt nhìn tôi từ một góc nào đó trong nhà hay ở bên ngoài đồi sim lộng gió. Không chào hỏi, không nói năng chi, em luôn ái ngại thương yêu thầm nhìn tôi như thế. Tôn trọng những giây phút tĩnh tại, an nhiên mà tràn đầy tình yêu của em giành cho riêng tôi, tôi chỉ biết thì thầm: “Anh đang về cùng em và đang nhớ thương em đây!”

Làn hương từ ngôi nhà em vương vương thơm và tôi hiểu làn hương thơm ấy đang chuyển tải tiếng lòng em quyện vào tiếng lòng tôi. Thiêng liêng. Hạnh phúc. Từng sợi khói lam huyền diệu đang thành từng sợi dây vô hình se kết tâm linh cho tôi được gần em, được quyến luyến em và em cũng đang chuyền cho tôi một mạch sống ngầm tươi mươi, sinh động. Em không muốn tôi triền miên chìm trong sầu khổ. Em chỉ mong tôi tan bay muộn phiền vì phải một mình, thiếu vắng em trong những ngày qua và đang tới.

Nhà em ban mai bình minh lên tuyệt vời với muôn ngàn tia nắng ấm. Tiếng chim hót đồng điệu ngợi ca ngày mới bắt đầu bình yên, thánh thiện. Nhà em hoàng hôn xuống trong bàng bạc tím mây chiều. Nhà em long lanh bảy sắc cầu vồng sau cơn mưa bất chợt. Nhà em bàng bạc xanh trong ngàn sao mỗi đêm về. Nhà em mùa trăng nào cũng có những ngọn gió lành ánh lên sắc vàng trăng mát rượi…

Ngôi nhà mới của em. Em đã hóa thân vào thiên nhiên xanh!