Print

NHỜ XA GẶP GẦN…

Published Date
Written by Võ Quê
Hits: 4090
Tôi chụp vào mắt tôi ánh nhìn đượm tình...

 

 

        NHỜ XA GẶP GẦN…

Bạn thơ gặp nhau nhấp rượu Chuồn nơi quán Ruốc

 “ Nhờ xa gặp gần, nhờ âm gặp dương” là câu nói luôn vần tôi đăt ra và thường nhắc với bạn bè khi hội ngộ đón người thân từ phương xa về. Quanh năm suốt tháng bằng hữu đang sinh sống ngay trong một thành phố nhưng ít khi có dịp thăm nhau. Chỉ khi mô có một người bạn ở xa về ới một tiếng, những người tại chỗ mới chộ mặt nhau. Hôm nay, tại quán Ruốc của nhà văn Mường Mán tôi và Tiểu Kiều mới được gặp một số bạn bè thân quen cũ đang định cư tại Sài Gòn. Những người này cũng ít gặp nhau, nay vì tôi ở ngoài Huế xa xôi vô mà họ “nhờ xa gặp gần” như vợ chồng Hồ Đắc Thiếu Anh, vợ chồng Trương Nam Hương, Tôn Nữ Thu Thuỷ…

     Lâu lắm mà mấy người làng Chuồn tụi tôi là anh Nguyễn Văn Hoá (từ Mỹ về), Mường Mán, Hồ Đắc Thiếu Anh và tôi mới có duyên gặp gỡ. Anh Mường Mán đã không quên mời chúng tôi nhấp rượu Chuồn bên cạnh mấy món ngon truyền thống Huế như tiêu đề trên bảng hiệu quán Ruốc của anh. Tôi nghiêng một ít rượu Chuồn ra dĩa men trắng trên bàn rồi châm lửa. Ngọn lửa xanh chập chờn, mềm mại múa. Sắc lửa thực. Hư. Ngọn lửa dịu thơm không cho người ta có cảm giác lửa nóng nướng chín mực khô. Những hồi ức về làng Chuồn không dưng chợt loé lên trong ánh lửa lúa mọc quanh nhà nghe đằm men rượu, con gái con trai làng bơi giữa mùa trăng.

Chuyện lan man. chuyện vui buồn trần thế. Chuyện văn nghệ văn gừng. Chuyện đồng hương cục bộ. Chuyện thu tế trong mái đình làng Chuồn rộn rã trống chiêng (ảnh ).

 

                                                     

 

 


       Cuộc vui khép lại bằng màn vợ chồng Trương Nam Hương chụp bóng. Mai về với Huế. Tôi chụp vào tai tôi tiếng cười bằng hữu. Tôi chụp vào mắt tôi ánh nhìn đượm tình của bạn bè một thuở. Ừ! Mai tôi về.

                                                   

   Tư Liệu

Rượu làng Chuồn

 

Rượu làng Chuồn có từ lâu đời, xưa nay vẫn được xếp vào loại "đệ nhất danh tửu" của đất thần kinh. Tên làng Chuồn là cách nói tiếng Nôm của làng An Truyền, một ngôi làng cổ có lịch sử hơn 600 năm. Làng cách Huế khoảng 10km theo hướng đông bắc, gần phá Tam Giang. Làng nổi tiếng với hai nghề truyền thống là nấu rượu và làm bánh tét. Vì thế, đến làng, khắp thôn xóm đều thơm mùi củi đuốc. Ấn tượng nhất là ngôi đình được xây dựng từ khi lập làng, sau mấy trăm năm được tôn tạo, tu sửa, đình vẫn giữ được nét trang nghiêm bề thế với lối kiến trúc triều Nguyễn, được công nhận là di tích lịch sử văn hoá của quốc gia.

Không hiểu sao, tôm cá vùng này cũng nổi tiếng là thơm ngon. Có người cho rằng nhờ vào nguồn nước, thổ nhưỡng và địa hình của làng với nhiều ao, hồ, gần đầm phá. Có thể điều đó cũng lý giải được một phần vì sao rượu làng Chuồn có hương vị đặc trưng, không lẫn được giữa cơ man các loại Hiện, làng An Truyền có chừng 300 người làm nghề với hơn 100 lò rượu gia đình suốt ngày đêm đỏ lửa. Không khí xóm nấu rượu gần đình làng không hề yên tĩnh, mùi rượu cứ thoang thoảng ra tận đầu ngõ. Đến thăm các lò rượu mới thấy, để có một mẻ rượu ngon, người làng Chuồn đã dồn bao công khó, cần mẫn làm lụng và nhất là cái tâm của người làm nghề được tiếp truyền từ bao thế hệ nay. Như để giữ cái "thương hiệu" của làng nghề.

Giải thích vì sao mà rượu làng Chuồn có hương vị khá riêng như vậy, cụ Nguyễn Văn Rạng 72 tuổi, gia đình trải 3, 4 đời làm nghề nấu rượu cho biết: Thứ nhất là nhờ nguồn nước tại làng. Rượu ngon phải biết cách chọn gạo, phải là gạo thơm. Thật ra, ngày trước người làng Chuồn làm rượu bằng loại gạo lức đỏ đầy cám nhưng vì hoàn cảnh và điều kiện, ngày nay loại gạo này trở nên khan hiếm và đắt nên phải thay thế. Ông Rạng nhớ lại: Những năm sau giải phóng, cả nước thiếu gạo, nhiều nơi thay bằng sắn (khoai mì) hoặc mía thậm chí có nơi còn pha thêm cồn, phân urê để tăng nồng độ. Còn người làng Chuồn dứt khoát không làm thế, dĩ nhiên rượu có loại nước nhứt, nước nhì, nước ba... Tuỳ yêu cầu người tiêu dùng mà đáp ứng.

Đến thăm các lò rượu, chủ nhân thường hữu hảo mời khách loại rượu tâm đắc nhất của gia đình, chỉ cần đi một vòng, mỗi nhà mỗi ly, ra về ai cũng ngây ngất. Thực hư thế nào không biết, có người từng "uống rượu khắp thế gian" cứ buột miệng khen rượu làng Chuồn có mùi vị đầm phá...

Nhạc sĩ Văn Cao trong một lần về Huế được đi chơi suốt đêm trên sông Hương, phá Tam Giang và nhâm nhi rượu làng Chuồn. Ông bảo: "Được... Dày!...". Chỉ một cái gật gù, ngắn gọn trong buổi tao ngộ ấy.

Theo Hồ Sĩ Bình

Dulich.com-vietnam.org

 

The image “http://quanruoc.marofin.com/img/members2/quanruoc/ruoi_s.jpg” cannot be displayed, because it contains errors.