Print

MƯA VUI - Đoản văn Võ Quê

Published Date
Written by Võ Quê
Hits: 5174

Nơi phương trời Huế trong ngôi vườn giáng châu...

MƯA VUI

magnify

 

Bây giờ khi em đã hóa thân thành mưa, nỗi buồn em tan biến. Khi mưa chạm lên sợi tóc rối xuân thì em, mưa như có hồn đang yếm âu em. Em bảo bây giờ mưa vui. Mưa không thoáng mắt buồn.

Đã qua đi trong em những ngày mưa buồn chán cũ. Mưa xưa thường làm tâm hồn em chùng xuống, u hoài. Em đã từng thất vọng trong mưa. Lúc đó mưa hóa thân vào nỗi khổ đau con gái. Em không đủ sức vươn tới nơi chốn bình yên của riêng mình.

Bây giờ mưa vui. Mưa khiêu vũ cùng em điệu tinh khôi về một cuộc tình sẽ đến. Mưa thì thầm hát từng giai điệu mới ngợi ca người và người thương nhau dài lâu giữa thế gian trầm luân. Mưa vẽ lên không gian xanh những sắc màu kỳ diệu của hạnh phúc lứa đôi trong sáng, hồn nhiên. Bây giờ mưa vui. Mưa gieo làn hương cho em tiếp nhận tinh hoa đất trời bí nhiệm. Mưa không còn làm em thấy mình đơn độc xa lạ trên mỗi nẻo đi về. Mừng em đã tìm thấy, đã cảm nhận mưa vui.

Bắt chước em tôi đưa tay hứng giọt mưa đầu mùa. Những giọt mưa tôi vo thành nắng. Nắng hồi quang trên gương mặt em hồn hậu môi cười. Bắt chước em tôi viết: "Mưa vui!". Nơi phương trời Huế trong ngôi vườn giáng châu với lung linh trắng nguyệt quế tôi thầm mong. Em. Ngày về.