Print

Gom Nắng - Đoản văn Võ Quê

Published Date
Written by Võ Quê
Hits: 4128
"Gương mặt người gom nắng đẹp trần gian".

"Gương mặt người gom nắng đẹp trần gian". Câu thơ chợt hiện khi được nhìn em biến ảo trước khuôn hình. Bây giờ Sài Gòn đang có những cơn mưa đầu mùa. Mưa đầu mùa cỏ non lên xanh. Mưa đầu mùa làm trời tắt nắng. Bây giờ Huế cũng đang vào mùa mưa giông. Mưa cho lúa trỗ cờ theo tiếng sấm chiều chớp giật. Ấy thế mà tôi tìm thấy nắng nơi em. Em đã gom từng tia sáng ấm đất trời lên tóc. Lên môi. Lên mắt. Lên ánh nhìn thánh thiện tinh khôi có thoáng gợn chút u hoài thiếu nữ.

"Gương mặt người gom nắng đẹp trần gian". Cảm xúc lắng sâu khi biết em còn quan tâm đến những số phận bất hạnh trên trái đất trầm luân hằng hà kiếp nạn. Bão tố. Động đất. Chiến tranh. Bạo hành. Bất công. Áp bức. Ngục tù...Những nghịch lý tột cùng khổ đau trong từng sát na buồn nơi dương thế. Em gom nắng để một ngày em ban tặng nắng. Nắng trong đôi mắt tròn xoe trong sáng. Em gom nắng để hằng giờ em gửi nắng tin yêu . Nắng từ gò má hiền ngoan tỏa ánh xuân thì. Nắng như thì thầm phân vân băn khoăn tự vấn về con người. Về những nỗi buồn nhân tình thế thái.

"Gương mặt người gom nắng đẹp trần gian". Tôi không thể nào tìm thấy câu thơ tiếp theo để viết. Tôi thầm mong em cứ lung linh nắng. Cứ phát sáng bao dung không thoáng gợn chút u hoài thiếu nữ. Em còn quá trẻ để phải trầm tư, khắc khoải trước những mạng nhện ưu phiền hệ lụy bủa giăng. Em còn nhiều mạch nguồn thương yêu mới được khơi dòng từ cuộc sống. Hân hoan đi em. Bình yên nghe em. Người con gái gom nắng đẹp trần gian nhân hậu dâng đời từ những khuôn hình diệu kỳ, biến ảo...