Print

Lại về chợ Chuồn

Published Date
Written by Võ Quê
Hits: 5137
IMG-0219

Đang mùa cá kình nên sáng nay ( 3.8. 2009) tôi cùng Tiểu Kiều, cô Diệu - em gái - về chợ Chuồn thưởng thức bánh khoái cá kình. Ngoài cá kình, còn có cá ong hương, đắt tiền hơn cá kình cũng được dùng để đổ bánh khoái, cá ong hương ngon, ngọt, béo, bùi không khác chi bánh khoái cá kình. Nhưng sở dỉ bánh khoái cá ong hương không nổi bằng bánh khoái cá kình vì cá ong hương không nhiều lại đắt tiền nên không được phổ biến một cách dân dã. Chỉ ai chịu tốn tiền thêm chút chút thì gọi bánh khoái cá ong hương thưởng thức chơi. O Lành (ảnh trên) chỉ việc lo bột gạo, nước mắm và đổ bánh, còn cá kình, cá ong hương thì khách tự mua đem đến cho o Lành.

 

IMG_1425

 

 

IMG_1426

  Ảnh trên: Bánh khoái cá kình. Ảnh dưới: Bánh khoái cá ong hương

IMG_1427

     Khi cả ba người chúng tôi đang chí thú với bánh khoái cá kình, cá ong hương thì mệ Ép, 85 tuổi hỏi cô Diệu: Hai người nớ là chi? Cô Diệu trả lời: Đó là hai vợ chồng anh Quê chị Kiều! Mệ thì thầm với Diệu: Hèn chi hai người nớ khi ăn bánh khoái mà cứ nhìn nhau! Nghe mệ Ép nói chuyện tôi mới sực nhớ làng Chuồn quê hương tôi có câu đồng dao rất vui về bánh khoái mà tuổi thơ thế hệ tôi đều thuộc nằm lòng:

 

Hai vợ chồng

Hông vợ chài

Đổ bánh khoái

Cho nhau ăn...

 

     Vợ chồng vừa đổ bánh khoái cho nhau ăn, vừa nhìn nhau như mệ Ép phát hiện thì đúng là khoái thiệt. Làng Chuồn ngoài chuyện nổi tiếng bánh khoái cá kình còn có rượu làng Chuồn, hai thứ này đi với nhau thì tuyệt và thế là tôi cũng đã đề thơ:

 

Cá kình vừa béo vừa ngon

Em đổ bánh khoái xương dòn thịt thơm

Vừa ăn vừa nhấp rượu Chuồn

Món quê dân dã tiếng đồn gần xa

 

     Và bánh tét làng Chuồn cũng nỗi tiếng dẻo, thơm cho nên cũng như mấy lần trước, tôi không quên ghé thăm o Hiệp mua mấy đòn bánh tét lên Huế và chụp hình o cùng bánh tét (ảnh dưới).

 

IMG_1429

     Mừng o Hiệp hôm nay bán mau hết bánh. O Hiệp dặn: Tết nhớ về tui đặt bánh tét nghe! Trên Huế nhiều người về tui lắm!

     Chợ Chuồn mỗi lần về tôi đều lâng lâng nguồn cảm xúc mới. Những nụ cười của các mạ, các o, các chị, các em gái chợ Chuồn đã cho tôi một tình yêu quê nhà vô hạn. Tôi tự sự với Tiểu Kiều: Thời anh năm sáu tuổi mạ anh bán cháo lòng, các loại bánh bèo, nậm, lọc, ram, ít... nên anh thường hay ra chợ với mạ. Tại chợ ba anh bắt anh hát bội cho mọi người nghe. Hình ảnh hàm râu làm bằng lá chuối hoặc sợi chuối rung rung trước gió sớm từ đầm Chuồn thổi vào đã thành hồi ức đẹp. Em về dâu làm Chuồn mà chỉ ăn xong bánh khoái cá kình, cá ong hương rồi lên. Dâu làng Chuồn sướng hí! Tiểu Kiều cười hiền: Mai mốt Kiều về làm dâu tiếp! Tha hồ mà bánh khoái cá kình...