Print

NHÀ THƠ NGUYỄN THÁNH NGÃ

Published Date
Written by Võ Quê
Hits: 7858

Giới thiệu Nhà thơ Nguyễn Thánh Ngã, hiện sống & viết tại Vùng núi Dalạt Lâm Đồng.

 

115265-scan0001

 

Nguyễn Thánh Ngã
sinh 1958 tại Ba Gia Sơn Tịnh Quảng Ngãi
xa quê triền miên từ thơ ấu
Hiện sống & viết tại Vùng núi Dalạt Lâm Đồng

Đã in :

NHỚ XANH nxb VHDT-2000
NHÌN TỪ ĐÔI MẮT KHÁC vn Châu Đốc-2005
THỰONG NGUỒN NGẠC NHIÊN nxb Văn Nghệ-2005.

In chung:

MỘT KHÚC SÔNG TRÀ
99 BÀI THƠ QUẢNG NGÃI
SƯONG MÙ MỘT THUỞ
GIỌT NẮNG PHƯONG NAM DA LẠT TRONG THƠ

Tuyển thơ:

NGHÌN CÂU THƠ TÀI HOA
THƠ CÁC DÂN TỘC THIỂU SỐ VN
DẠ THƯA XỨ HUẾ
700 NĂM THƠ HUẾ

Giải thưởng:

1. giải thưởng truyện ngắn viết cho Thiếu Nhi-Hội Nhà văn-Unicef 2001
2.giải thưởng thơ LĐ-thế kỷ xxi
3.giải thưởng thơ Festival-2005
4.giải thưởng thơ Bộ Văn Hóa TT 2007
5.giải thưởng thi ca & nguồn cội làng Chùa-2007

Email: This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.

Mobile:0988403809

    http://thanhngadl.vnweblogs.com/index.php          

 

 

NGÀY 1/1

Ngày vừa mở,
vàng nghệ tiếng chim non lọt vào song cửa
chíp chiu chíp chiu...
len nhẹ trong rét mướt và mưa rươi rươi...
những cành lá hí hửng
tở mở búp nâu nhạt,búp hồng phấn nhạt
nắng kéo sợi về trên lưới nhện vô chủ lấp loáng

lỏng thỏng dung dăng...

Ta thọc tay vào túi
vừa đụng hôm qua nhàu như tờ giấy bạc
chợt nghĩ tiêu phí những ngày hoang

chợt hỏi góa phụ áo đen đi đâu
vì sao bỏ lại những cạm bẫy ?
vết xước trên đóa tường vi đêm qua có phải vì gió & gai nhọn
tiếng chim mỏng tang trong bụi rậm thân quen
dính trên lá ướt
có phải vì nước mắt không thể chảy của cây sưởi ấm trái tim bé bỏng

Ngày 1
bắt đầu từ con số 0
ta bắt đầu từ con số có
có những đớn đau được ngụy trang bằng hạnh phúc
có những vô tâm được ngụy trang bằng nhân nghĩa

có những cái có là không
có những cái không là có
(dù xưa như trái đất
vẫn mới mỗi ngày khi mở cửa nhìn ra !)
ta làm sao cũng chẳng biết làm sao...

tiếng chim non ngày một sợi chỉ
kéo qua trái tim nóng hổi dịu dàng
làm rung lên âm thanh của nước mắt chưa thể ngân ra thành giọt

ta hiểu mình đang cúi xuống bụi gai
bất kể tốn vài giọt máu
lượm tiếng chim non gói vào tay áo
không thể nhớ đêm qua
gãy trên cành một nhánh nhỏ cheo veo...

thiên nhiên có thể để lại trái khuấy
tiếng kêu để lại lòng yêu thương
ta cúi xuống yêu thương nghe tim mình hành động
ấp ủ đôi cánh va đập và đôi chân co quắp là làm theo nhắc nhở của sâu thẳm...

tiếng chim nhỏ nhoi,
bật rơi khỏi tay áo len
bật rơi khỏi sợi chỉ đau nhói
chỉ để mỏng hơn một ngày đang bắt đầu bằng
hoa nở & hương thơm...

                              Lâm Hà sáng 1/1/2009

 Ngày 1/1/2009 tại Ngọc Lan cafe Dalat

 

ĐÓN GIÁNG SINH Ở MIỀN TRUNG 

 

Những cơn bão đã ngủ yên
Khép lại con mắt tàn phá
Chỉ còn đổ nát trên niềm vui cây lá
Ngày thật xanh loang trên bờ vai khí tượng

Bất chợt lạnh về
Bất chợt em reo những tiếng chuông

Hoa huệ trắng nở bình yên như lời kinh thánh
Đất dẫu gầy đâu thiếu vắng những giấc mơ
Ta mơ ngày không còn bão lũ
Ta mơ mình sinh lại ở miền Trung

Tiếng nói vi vu là một phép lạ
Đất eo cong nên sức bật không mùa
Người lưu lạc nhưng hồn không lưu lạc
Em lại về thương rét mướt quê hương...

"Silent night" nhập hồn xứ đạo
Nhập hồn ta đêm ballade du dương
Em còn những niềm Jazz rung động
Lại xây trên đổ nát khúc tình yêu...

                                      Noel 2008

 

NHỮNG HẠT SƯƠNG LỘT DA

Đang có ý định xa Da lat
xa bầu khí quyển 1500m
...

Sài Gòn nườm nượp người
ta quăng ta vào nườm nượp
30 giây thị dân tư duy
180 độ hăm hở
(hở ngực,hở rốn,hở đùi...)

Để hở người với cái bắt tay thứ hàng tỷ
tiếng cụng ly luễnh loãng
ừng ực mồ hôi
câu thơ second hand chợt nhớ cỏ xót xa
nhưng cỏ khô ở cao nguyên dai hơn
mẹ vẫn thường cho bò ăn vào tháng mưa dầm

cỏ ấm & ngọt đắng
mùi mưa thơm âm ấp bên hàng rào
và mùi hoa dại phả vào sương sớm

Sài Gòn những bức tường
mỗi người là một bức tường kiên cố
ta sẽ không phiên âm
những viên gạch hoang trong quán bar
trong shopping, siêu thị

Trên đại lộ những cột đèn tự sáng
bên quán cóc li cà phê, tấm vé số nông dân

Trong tin nhắn em bảo
thà rằng Da lạt lạnh mà ấm áp
còn hơn Sài Gòn nóng mà lạnh lẽo

Cái ý định xa Da lạt trở thành tâm bão
sau khi xé tung thành phố còn lại những hạt bụi long lanh
đó là nước mắt khóc cơn mưa đổi đời, có phải thế ?

Không phải thế ! (tôi quan niệm )
Sài Gòn là dòng sông nườm nượp chảy
nhiều cuộc đời trôi là về biển lớn
dẫu rác rến bao bị còn đầy...

Nhưng thức bởi vị mặn
sẽ phá vỡ thâm căn
gió nắng lột da, sóng tát liên hồi
làm vỡ bao nhiêu triều căn trong cát...

Da lạt cũng sẽ thế
những giọt sương lột da
chảy trên dòng sông mặt trời...

                                     Thủ Đức 17.11.2008

 

NGƯỜI GIEO HẠT                              

Như người gieo hạt trên đồng
Thầy gieo câu chữ vào lòng tôi xưa
Lần đầu chạm nắng va mưa
Hạt là chữ nghĩa đội mùa len xanh

Thầy vun gốc, thầy tỉa cành
Giữ gìn những lúc đành hanh gió về
Lại khi sâu bệnh ủ ê
Lời thầy sực tỉnh cơn mê giữa đời

Trăm năm một cuộc trồng người
Thầy như tia nắng mặt trời phương Đông                              
Cây tôi mọc giữa mênh mông
Vẫn nhìn về phía rực hồng cao lên

Mẹ cha công nặng đáp đền
Tháng ngày trường lớp sao quên nghĩa dày                           
Trong tôi hạt chữ mỗi ngày
Đầy như quả ngọt xưa thầy đã gieo...

                                     Lâm hà 1999

 

TRONG VƯỜN EDEN

trong vườn Eden muôn loài thức về nhau
khao khát về nhau
nỗi khao khat rất thánh thú
& thảo mộc hương mọc lên hương thơm của quyến rũ
lan tỏa khắp vô thức

quạnh quẽ & thinh lặng
em trong vườn anh
tỏa ra từ hơi thở anh
một ngày đầu tiên của Chúa chúng ta  sinh ra từ bùn đất
từ nước miếng của Ngài...

nhưng em sinh lại trong anh
không phải từ chiếc xương sườn trong Kinh thánh
mà từ một ngày thiếu vắng
ánh sáng & bóng tối
ngày & đêm
nhằm trao nhau những bất hạnh về căn phận
căn phận bùn đất & không khí

đó là vốn liếng của chúng ta
vốn dĩ mong manh
vốn dĩ nhân duyên

chúng ta sẽ thuộc về... cái sỡ hữu
sỡ hữu niềm nhớ bằng cuống quýt nóng bỏng
bằng cách tan vào nhau như cách anh chạm em lần đầu tiên
tảng băng miền cực bắc dâng lên thành sóng nước
mênh mang chứa đựng sự sống muôn loài...

không như lời Chúa phán
trái cấm đã thuộc về chúng ta
trái cấm của tình yêu đầy rẫy rủi ro, chông chênh số phận
chỉ có thể là anh can đảm yêu em
dù chỉ, để đón nhận sự trừng phạt
còn em
giọt nước mắt nguyên trinh chảy vào tận hố sâu lòng anh
lấp đầy niềm hi vọng đắng chát

mùa qua mùa
nước mắt em đọng thành tiếng hát
long lanh bao suối nguồn
vỗ về bao mũi gai đâm vào da thịt
thơm lành giọt máu nóng

anh lại bắt đầu mọc trong em
bao mầm xanh đứng lên từ yếu đuối
như mặt trời mọc trong đêm rồi xé toang màn đêm làm thành
giấc mơ rực rỡ

từ vườn Eden
em che lá & anh che lá
mùi da thịt ban sơ thơm da diết lạ lùng...

                                                  Dalat 10.2008