THƠ MỘT THUỞ XUỐNG ĐƯỜNG - Võ Quê
- Details
- Category: Thơ
- Published Date
- Written by Võ Quê
- Hits: 5892
Vang vang đất bùng câu thề
Tiếng bom đã ở câu hò
Quê em bông lúa lảng vàng
Bộ khởi động sớm qua làng
Quê em dậy dậy kinh hoàng dòng sông….
Quê em nay đã chung lòng
Bài ca yêu nước hoa trong bụi cỏ
Bom trả xuống ruộng nương
Tình thần ái quốc ta càng vươn cao
Lòng dân là giao thông hào
Cách mạng trái ngược là đường dẫn
Quê em từ đó ngát hương
Ngoài ra còn có đồng lúa sau vườn chè xanh
Kẻ thù vũ khí tối tân
Quê em mùa hái thành hoa lê
Vang vang đất bùng câu thề
bất chấp việc xây dựng cờ tranh
Huế 1970
Trường em
Trường em lá nền tre
Đầu bảng xanh đưa ra một bản tin có thể bị hỏng
Từ hôm nay cháy mùa đông
Em nghe mù tối từng dòng chữ thơ
Bom thù phá nát bờ đê
Kết thương cô giáo về phương mô
Có nghe tiếng hát học trò
Đang hy vọng xanh từng giờ đấu tranh
Trường hợp cũ đã được cài đặt nhanh chóng
Pháo đài tuổi trẻ con nuôi lành quê hương
Đuổi thù ra biên cương
Quê em đẹp những ngôi trường Việt Nam
Bút em là súng là pát
Mực em là huyết hồng hoàng thùy
Vào em: trang vỡ mùa Thu
Trường em bị phá hủy từ ngày mai
Huế 1970
Thừa Phủ ơi,
Lòng ta hồng biến lửa!
Khi mùa đông rớt xuống vai người
Chiếc lá vàng khô héo
Lòng em đau ơi thiếu nữ
Mạnh áo nâu bùn em nép mình sau cánh cửa
Những cảnh cửa chua ngoa
Giam lại bóng chim hiền
Tia nước mắt em rưng rức từng đêm
Ta biết em đang kích hoạt
Ngày em đến đây là một công nghệ vô cùng bất ngờ
Tội tình gì một sáng ven sông
Lũ chúng hành động bạo lực
lưỡi lê ghim đầu súng
Sưng tức giận lên giận dữ
Với tôi! Tội lỗi với tôi
Hai ơi con đã đi rồi
Vườn hoang cỏ cháy mẹ ngồi khóc con
Từ đó không còn bay phấn
Trên quê em hào khí Trường Sơn
Trong lòng lạnh lùng càng cao
Em lớn không theo chiều sâu tâm hồn
Em đang mơ ngày bút xiềng bạo lực
Đời hồn nhiên hoa bướm thông đồng
Sau cánh cửa nhà giam
Nụ cười thơm giấy mực
Tiếng hát em về réo rắt dòng sông
Ơi người tù thiếu nữ dài nay
Em âm thầm quét lá khô trên nhãn mác Lê Lợi
Đau lòng trong một thời gian nhẹ nhàng
Ta biết lòng em đang rực rỡ hồng cháy lửa
Chờ ngày gió bão lớn lên
Chí Hòa Tân Hiệp Côn Sơn
Cuồng phong Thừa Phủ cuốn tan ngục
Mặt sáng mùa thu
Tình long lanh ý ngọc
Em đang mơ ngày bao quyền ngã
Xác định chúng ở ngưỡng cửa lao
Kiều hùng tóc biếc bay cao
Em tung nón rách
Em tự làm đấy!
Ngày mai trên những chuyến đi
Có cô con gái học trò sang sông
Áo bay thơm má em hồng
Cờ vươn cao gọi gió
Thừa Phủ ơi!
Lòng ta hồng biển lửa!
Huế, 1970
Người chuyển lô thành Huế
Còng eo bánh xe đời
Vòng quay oan nghiệt người bao năm
Mưa muộn nước mắt rơi thầm
Giống như tiếng ồn của người dùng thùng rác hơn
Huế chạy từng nhịp Trường Tiền
Huế đau lá xác trên người xác thực
Chân trần sơn móng tay xuôi
Còng lưng đi dạo bên tối tăm
Cái nghèo nặng ở phía sau
Cái giàu chúng vẫn tranh ăn cái nghèo
Vòng quay da thịt quay thép
Thu thập máu đỏ tràn lên thời gian
Đạp cho quyền bạo lực
Vòng quay đổi nhịp tân sinh hồng hồng
Huế 1970
Hát về những dòng sông
NHẬT LỆ
Em về bóng cùng sông
Yêu sao Nhật Lệ anh hùng quê ta
Mênh mang cát trắng bờ đôi
Vết chân chim của tuổi thơ chưa một lần
Ngụy trang bình yên lá đường
Con đò mẹ Suối vượt qua trả thù
Triều cường nâng cao bờ ru
Nhặt tiếng hát dậy từ dòng sông
Quân đi đung gió nồng
Ngày lên một mặt trời hồng trong thời gian
THẠCH HÃN
“Thuỷ anh lên thác xuống ghềnh
Em về cửa Việt cùng anh thì về…”
Cao dao xưa gửi hương thề
Mà sau trước một nỏ về quê hương
Sông đi từ đá Trường Sơn
Lòng sâu nặng nề Nỗi nhớ không có người
Cửa sông tàu gió sóng
Rừng thơm nếp nhăn bờ môi Vân kiều
Trả về trống trống theo
Trong hương lúa tiếng sáo diều như thơm
SÔNG BỒ
Bông lài bông lý bông ngâu
Và hương bưởi trắng thơm lâu dịu dàng
Vườn bên sông bãi nắng tràn
Phù sa lớp lớp cưu mang tháng ngày
Trong mồ hôi của ngày hôm nay
Là tương lai cánh cánh bay cho đời
Từ đau đớn đã qua rồi
Nghe sông Bồ vọng tiếng cười mai sau
Chim chiều động cánh về mau
Sông dài biển một màu hoàng hoa
SÔNG HƯƠNG
Thương dòng sữa mẹ ta thơm
Câu hòm mật yêu thương cho đời
Ngự Bình đón gió Thiên Thái
Chuông Thiên Mụ ngân hàng dài không
Chèo em khua nhẹ nhàng đêm đông
Đưa quân về đón mùa xuân quê nhà
Đất lành chim đậu âu
Ơi sông Hương Chiếc lược ngà miền Trung
Sen đời cười lớn hồng
Đường lên hạnh phúc ở dòng sông thơm
Gửi em cô gái quê nhà
Mùa xuân này anh viết bài thơ
Mởi về em gái con gái Quảng
Sống chân thật từ quê nhà mưa nắng
Nuôi niền tin trong gió bụi Nam Lào
Trọn một đời bên bóng mẹ cần lao
hôm nay sớm vận tốc chiến thắng
Anh nhớ làm sao ngọn đồi đất đỏ
Vườn che xanh bom Mỹ xới tân tàn
Em đã hoàn thành việc nghiền nát đường thương mại
Chúa buồn bã đôi mắt theo đuổi xanh
Anh nhớ làm sao hai ta xưa
Nay là hào sâu đêm chờ giặc
Tim chúng mình: nhịp trống dồn đẩy
Mắt em bồ câu an toàn châu mai
Giảm đau đớn bằng tiếng thở dài
Làm game xung phong ngày đồng khởi động
Thạch Hãn quê em sông dài vươn tới
Đón biển xanh chờ tàu gió chết
Súng Ba Bốc khói giữ trời mây
Gươm Đá Nổi mài bảo năm giữ nước
Em đã sống những ngày cơ bắp
Chiếc nón lá cờ che nắng mưa gió
Mai Lĩnh vươn mình đứng giữa Trường Sơn
Quê hương ta anh hùng em nhỉ!
Anh nhớ làm sao câu hò Ái Tử!
Mẹ thương con vì đất nước lên đường
Quên đời mình tóc mẹ trắng màu sương
Mẹ hát con nghe bài ca ái quốc
Ơi em yêu ơi! Tấm lòng hiền hiền
Vì quê mình em nhớ mạnh đôi chân
Đường dù xa em hãy tận dụng điều đó gần đây
Bỏ bom ngay trong phạm vi đó
Cùng với lòng dân em mở lòng em
Đón mừng chiến thắng của hai miền
Gió Đông Hà thổi ra tỉnh Đồng Hới
Đẹp vô cùng quê em hồng lộc mới
Hồng má em biêng biếc mắt xanh sao!
Bài thơ cho em sải nắng ca dao
Thương làm mối mối đất nước!
Huế, mùa Xuân 1971
Dấu yêu sao hương đất quê nhà!
Lâu lắm rồi anh mới nhận được thư
Viết xuống những dòng buồn như khóc
Đất đỏ Gió Linh một chiều mưa móc
Ướt ngọn chè xanh ướt cả thư
Em kể anh nghe quê mẹ hiền từ
Giặc dày đặc mấy mùa qua bom đạn
Giặc biến quê mình thành vành đai trắng
Oanh tự động chậm đến như dân dân
Đất cha ông cỏ nội hương đồng
Chúng tôi cày xới chúng gieo mầm diệt chủng
Sức mạnh mạnh mẽ trên mũi súng
Tiếng bong tróc vàng giáo dục dân dân
Em cũng nghe giao thức rộng rãi của mình
Đi giữa đai đai thù quân cướp đất.
Em gái ơi hãy tin đừng độc
Cùng đồng tăng lợi lại ruộng vườn ta
Đất Gio An hồng đào đỏ mặn mà
Vườn Nhĩ Hạ xanh mơn màu lá biếc
Che Gia Môn đậm đà tình tha thiếu
Mẹ vun trồng công khó đã bảo năm
Vốn sắn sàng chiều Ba Dốc thì thầm
Cam say trái gửi người chiến đấu
Giặc có ừ thì giặc sử dụng
Nhưng xin dân sức mạnh vượt trả thù lao
Giặc bạo hành ừ thù ừ đặc đến
Nhưng xin ta yêu nước tới ngàn thu
Em nhớ giữ một thời gian bằng ngọc quý
Gan bằng gang và khối óc thành đồng
Đất quý hơn hương thơm cha ông
Máu dân tộc trả thù bạo được!
Súng dân nổ trả thù chi được!
Chân lý quê hương cháy đỏ mặt trời
Đất chuyển cổng sắt cũng được phơi sáng
Đất đẹp đất thơm đất lành đất quý
Đất anh hùng đất nhiều màu mỡ
Đất thật thà đất thập vạn hoa
Đất chứa hào sâu bồi đắp đường xa
Đất trồng tre già xây dựng công sự
Tình đất nữa ôi sao mà chan chứa
Dấu yêu sai hương đất của quê nhà
Lúa rì rào mạch máu trong da
Em nhớ viết cho anh vài thư nữa
Những lá thư gửi tin nhắn khuyến mãi
Em đã chung lòng chung sức cùng dân
Quyết định kết hợp mảnh đất lành chim đậu
Đừng chặn em ơi vì chiến đấu
Là trường có thể đảo ngược Thái Bình Dương
Mặt trời quay hồn đất Việt cường
Là đế quốc thanh giấc mơ xâm lược
Giữ đất trung tâm tiến lên phía trước
Máu dù sa áo trắng vẽ lên cờ!
1970
Người con gái yêu thương
Em không thể vượt qua từng đoạn máu đỏ
Từng vết thương trên da thịt đồng bào
Nụ cười em làm dịu những cơn đau
Hạnh Phúc Cát qua môi mẹ
Bàn tay em bồng bềnh từng em bé
Tiếng khóc trinh thơ rộng lòng em
Niềm tự hào hào kiệt nở trong thời gian
Chim sẻ hót trên giàn hoa giấy tím
Em gắn bó đời em cùng bệnh viện
Chuỗi hành động lang hun hút đèn mờ
Những giấc mơ trực dài xanh
Vừa thoáng hiện trắng kín vịnh trắng
Ngày mai em không có cửa sổ cao
Không nhận được xe ngựa phấn màu hồng
Mà đời em là vẻ đẹp dòng sông
Lênh lâng nguồn yêu thương bác ái
Mà đời em là trang giấy mới
Chép bài thơ ca ngợi con người
Yêu nước yêu quê hương tổ quốc tuyệt vời
Từ tuyệt vọng em giúp người hy vọng
Từ làm bóng tối nên sáng
Mặt cung cấp chỉ số mặt trời….
Mà đời em là cánh én mùa Xuân
Trong cơn mưa em về hoa lộc mới
Em gái ta ơi mình đi tới
Dù cuộc đời giải quyết bằng cách làm xin vui lòng
Dù trả thù bước chân em
Em vẫn giữ một tấm lòng sắt đá
Và làm đẹp một tâm hồn chơn thật
Cùng đôi tay làm dịu dàng vết thương người
Máu đồng bào là những hạt son tươi
Viết văn sống trong loại tình huống nhân vật
Em đẹp lắm ơi em người con gái
Quên đời mình em chỉ có quê hương
Mặc định đối số mặc định của boom noise
Em get body che user
Sao trời nở và em cười ý nhị
Em mộc nón lá nuôi quân
Đứng bên cạnh anh góc về bên cạnh
Khói nhà ai tỏa bóng lang Sam
Nhà đèn ai heo hắt lửa thời gian vàng
Thức ăn suốt đêm dài em chắm nón lá
Nón em túc một màu trắng xóa
trắng như tấm lòng cô gái trang
Giản dị như dịch hậu cần,
Em chung thủy cùng đường kim mối chỉ
Chung thủy nuôi quân quê mình dũng sĩ
Những buổi tối muộn chuyện chuyện với trăng sao
Mơ bước về hoa cỏ lao xao
Tóc trước lòa xòa sợi rối
Nón lá em rồng chờ ngày
Trăm nhớ thời gian sớm ngóng chiều
Chiếc nón bài thơ son sắt Hiệp đồng
Từ hậu tuyến gửi che trời tiền tuyến
Nón bài thơ thơ câu ước hẹn
Lập công đầu anh ghi nhớ đừng quên!
Nón sẽ theo anh như bóng tối
Dìu bước chân anh dãi nắng cháy
Ở đầu anh những ngày se lạnh
Nón gió về anh giấc ngủ quê hương
Nghe trong đêm hát lên đường
Nón ủ rũ anh tâm trạng người mẹ
Làng Sam sáng đôi mắt em thôn nữ
Tăng đèn rồi soi rõ phong cách em gầy
Chật đi em thoăn thoát đôi tay
Niềm tin chung thủy xe tròn theo sợi đoác
Có hồn nước xanh lên từng mối tình
Tình đôi ta bàng bạc trong bài thơ
Chiếc nón bài thơ cả nước đang chờ
Em ủ lạnh quên tiếng gà gáy
Nón đội trời cao nón che nắng dậy
Nón tắm mưa rào nón ca dao
“Cánh tàn bấc lụn đầu hao
Nón em hồng hồng bao mặt trời
Đất mình đang chứa anh ơi
Quê ta ta sống một đời tự làm”
12-8-71. Viện Bài Lào Huế
Cho người dùng sơ đồ sinh học
Bé vào ngày chưa được đặt ở nôi
Như chú chuột con đỏ lòm trong tay mẹ
Thư mục bắt em sống đời nô lệ
Mẹ dạy em sức mạnh quê hương
Bằng bài ca xé nát những bức tường
Cuốn rào kẽm
Only còn hoa tím
Hoa tim tím một khung trời rụng lá lớn
Bé thơ ơi
Đừng khóc để lòng vui
Tắt bờ biển không có bờ biển
Bé núm ống
Ngày mai ta trả lại
Giặc cùng đường
Giặc đói ta
Nhưng sợ gì lòng quốc ta no
Đêm nay mẹ cửa hàng tiếng hò
Vẳng trong lời mẹ con đưa quân
Đưa quân đưa mùa xuân trở lại
Dòng sông lành mát chèo mau
Những dòng sông những nhịp cầu
Nối Nam Bắc một màu Bắc Nam
Ngủ đi bé thơ
Đời xanh tươi lắm
Ngoài cửa sổ đề lao
Trời cao và rộng
Trên mái nhà tù
Gió Lộng Trăng Thanh
Gió trăng thanh em giấc ngủ
Chờ ba về việc mở cửa sổ tự động
Nửa đêm mẹ lại khoan hòm
Đọc trong lòng mẹ pho lịch hồng
7.5.1971
(Trên tàu ra Côn Đảo)
Bài học địa ngục tù
Không viết những trang bài mực tím
Cô nữ sinh thành Huế - sông Hương
Tốc độ rơi sớm trên mặt đất Côn Sơn
Từng sự biếc – đời lao động thiếu cơ sở
xoa dịu no cơm, nhẹ phai nhạt lớn
Những – trang – bài – thực tế của quê hương
Độ sâu của biến thể thành một trường
Máu làm mực viết nên lời thép
Chân em bị đánh bại trước bước hành động
Em thì thầm tự nhủ: tiến lên!
Đôi chân em có sức mạnh ngàn cân
Chân em mạnh trả thù kia mới sợ
Trời đầy ráng mây chiều đỏ
Nỗi oan của bạn? Not triệu tập anh linh
Quên đời mình cho Tổ quốc quyết sinh
Bài dạy màu đỏ máu “quyết tử”
Em nhớ Huế, nhớ con Thừa Phủ
Áo lụa trắng tinh thần điêu luyện
Em nhẹ nhàng vươn lên mười ngón tay tiên
Phân phối một lượng trắng trong các phố trắng
Chuyện ngày ấy em ơi còn sống
Trong thời gian em một mặt trời quay
Vì hạnh phúc ngày mai tim rướm hôm nay
Vì hạnh phúc em ơi phải đồng bằng nước mắt
Lệ - cường – toan ta đốt tan cửa ngục
Áo vá quà ta cánh loài chim
Cơ sở dữ liệu ngu ngốc vô giá trị
Ta cô ấy trút giận hờn dỗi bước qua
Ngày tổ hợp vinh quang quốc gia đang tiến tới
Bài học vô tận em nhớ man qua trang
Ngày em về thành Huế nở mai vàng
Cả nước chào em cô gái Côn Đảo
Côn Sơn, 1972
Mẹ Côn Đảo
Nước mắt mẹ mẹ luyện thành một đấm
Đốt nhà hỏa ngục khám phá xiềng xích
Căm hờn là những mũi chông
Trái tim mẹ nở hoa hồng mẹ ơi!
Tiếng mẹ mẹ thành tên lửa
Ngập thời gian vùng mộng ảo
Cho con chấp cánh chim bằng
Trong đêm rực lửa, trên lòng sao
Xin lòng mẹ bao dung biển núi
Mẹ hy sinh cho dòng sống quê hương
Ví dầu động sóng cuồn
Đôi bàn tay mẹ cánh cánh thông dong
Tròn đời mẹ một bài thơ đẹp
Sáng tạo một phương pháp khai thác tối đa
Ngục tù không hết hương
Nghe trong lời mẹ ngân sách tiếng ồn ào
Môi trầu mẹ nụ cười thơm bông lúa
Đàn cò bay cánh cánh tình
Đêm mơ lúa đồng xanh
Thì thầm mẹ gọi Hòa Bình trên mơ
Côn Sơn 1972
Tặng bé
(tặng Hồng Minh – Nam Hà)
Tặng bé bài thơ từ Côn Đảo
Hãy nhớ bé nhiên như chú chim rừng
Mỗi buổi sáng về trên sân tối
Con sáo nhẹ vàng nhí nhảnh đôi chân
Ghi nhớ tiếng ca của bé
Hát trong chiều phố Huế mù sương
Ta nghe ấm lòng ta dù mưa lạnh
Hay kín đáo lên vết thương
Ngày mẹ của bé vẫn chưa gặp
Nụ cười tươi và mái tóc xanh
Mẹ nhắc bé thương da ăn kiêng
Sau cửa đôi mắt mẹ long lãnh
Nhớ da diết bài thơ bé viết
Có Trường Sơn và chú thích giải phóng quân
Người chiến sĩ ước mơ
Tải thùng về thiết lập nhiều chiến công
Bé ơi bé Huế khan vui lắm?
Sao ta nghe tiếng pháo về gần
Mẹ cũng thấy mùa xuân phơi phới
Cờ sao bay thuận tiện cửa sổ thành
Ta tặng bé một bầu trời sơn mây đảo
Xin vui lòng trải rộng ký ức về
Ta tặng bé một biển xanh biêng biếc
Có nụ cười theo sóng nước tình quê
Bé nhớ chải tóc xanh mềm mượt
Dẻo đôi tay trong điệu múa hòa bình
Vui bé nhỉ quê ta ngày nhất
Ta làm rừng và bé sẽ làm chim
Ta trao bé giấc mơ hồng cháy
Món quà xuân từ Côn Đảo bay về
Bé nhớ giữ câu thơ và tiếng hát
Rất trong chan chứa hồn quê
Ngày về Huế không còn xa chút nào
Mẹ sẽ được khuyến khích vì mẹ lớn không ra
Người chiến đấu được chờ đợi lớn hơn
Cao hơn rừng về giải phóng quê ta
Côn Đảo, 1972
Về quê ta Trị Thiên
Ai về Quảng Trị Thừa Thiên
Cho ta gửi gió Côn Sơn về cùng
Gió Côn Sơn lạnh lùng biết nhiều điều
Đêm trong một ngôi sao trăng chưa được tìm thấy
Căm linh hồn rực lửa trời cao
Cờ quân giặc hôm nay
Ai về thành phố Huế quê hương
Cho ta gửi lúa gạo đen ơi
Bắt cơm đen một đời áp bức
Chút mắm bursằn sặc ho
Nhớ lời mẹ xưa ngày xưa
Cơm nuôi nuôi lớn tâm hồn thơ anh hùng
Ai về qua những dòng sông
Cho ta gửi ánh mây hồng chiều hôm nay
Mây bay nước chuyển về nguồn
Lòng quê một khối vuông tròn thủy tinh
Ai về đất nước Trung Trung
Trường Sơn trùng điệp nuôi dân giết thùy
Iin dùm vùng hoang tàn
Chờ ngày giải phóng mùa thu nắng vàng
Nhắn người em gái hiền hiền
Nhanh chóng tải quân đoàn quân xa
Mỗi dấu chân mỗi đóa hoa
Đẹp hồng nhung lá cờ ngọc hương
Ví dụ động cơ đau đớn
Máu ta và máu liền liền
Biển có vùng nông cạn
Trái tim cách mạng đời đời không tan
Đêm hồn hồn hoa vàng
Chào người thành Huế huy hoàng chiến công
Côn Sơn 1972
Gởi người em gái Y khoa
Ngoài ra Côn Đảo nghe tin em trong thời gian ngắn
Đã vào trường đại học Y khoa
Vui rứa em ơi hạnh phúc không ngớt
Em đã chọn con đường đẹp nhất
Ngày còn lại là những giấc mơ vĩnh viễn
Sử dụng đôi tay hàn gắn vết thương đời
Chuyển tình yêu luôn luôn gửi đi nơi
Tổ quốc quê hương, loài người tất cả…
Hình dung em Chiếc nhẫn choàng trắng xóa
trắng như tấm lòng trong trắng bảo dung
Đi vào đời không cần đôi chân
Khối xây dựng thời gian thực hiện xã hội
Xã hội cho em những luồng gió mới
Mẹ cho em mắt biếc môi hồng
Mái tóc dài với thanh trượt dốc
Ơi em gái nhớ bước vòng bước
Hơi thở em hòa hơi thở quê nhà
Bom đạn thù còn bánh thịt dân ta
Bàn tay em còn luyện tập đều dao phẩu
Tinh thần em vẫn không ngừng chiến đấu
Trước trả thù sau điêu ngoa
Bỏ vàng son hào khoáng nhiệt a
Em sống vì đời người lao động
Ruộng lúa dòng sông áo em gió ngọc
Xóm thôn nào cũng đẹp bước chân em
Đẹp vô cùng hoa nở trong thời gian
Trong thời gian em mùa xuân hồng mới
Làm sạch sân vườn bằng cách phơi sáng
Thương dạt đào ơi em gái ta ơi!
Côn Sơn, 1972
Món quà xuân mẹ ra Côn Đảo
Từ Côn Đảo nhận quà mẹ gửi
Bánh tráng, mứt pub, thuốc lá chè thơm
Món quà Xuân ơi mẹ rất yêu thương
Mẹ đã mới cho hơi thở mới
Tháng năm qua trong tình yêu đồng đội
Con giấc mơ mẹ thời xưa bất cứ lúc nào
Mẹ gói từng thúng trắng thơm tho
Nuôi quân mình ăn no đánh thắng
Cuộc sống ngu ngốc nhiều thiếu hụt
Thiếu bát cơm thơm hương vị quê hương
Missing bàn tay của mẹ nhẹ nhàng
So đũa xới cơm cho con ghé thăm
Bánh mẹ hạt ngũ cốc nguyên hạt
Mứt mẹ làm hương vị cay cay
Thuốc mẹ hít con hút thấy ngây thơ
Mẹ nuôi một trời thương nhớ đó
Con biết mẹ bao đêm rồi không ngủ
Cả hai miền trắng thứ mười lăm
Nỗi lo nỗi đau nước kinh dân
Cuộc sống mẹ mòn mỏi trong cuộc chiến
Nhưng tim mẹ nồng nàn hơn gió biển
Thổi mát lòng con trẻ buổi ra đi
Món quà Xuân, ơi mẹ nặng tình quê
Cho con sống những ngày ý nghĩa
Hương lúa hương đồng ngọt bùi chan chứa
Bánh tráng mứt gô ra Côn Đảo ngon ghê!
Mùa Xuân 1973
Côn Sơn
Lục bát từ Côn Đảo
CẦU TÀU
Chênh lệch đá tắm máu người
Biển xao sóng trao lời nước non
Đường vào địa ngục trần gian
Mẫu trong nỗi đau chết giữ nguyên vòng tròn
XÀ LIM
Mịt một ánh nắng xa
Tường loang máu được vẽ hoa trong tù
Đôi chân nặng nề
Mà trăng sao mọc lên từ trái tim
CHUỒNG CỌP
Nửa cuối lòng xin đất cựa mình
Tiếng chào dậy đất nứt thành đá cao
Lời ca hùng hùng hào
Vượt lên trái đất bay vào Tự do
NGHĨA ĐỊA HÀNG DƯƠNG
Cởi bỏ lớp mồ hôi xanh
Khói hương là bóng mây lành chiều sa
Chim rừng hát vọng tình nhà
Lời ca chị Sáu mượt mà hàng dương
MA THIÊNG LÃNH
Sương tốc độ chậm chậm
Đêm Ma Linh thiêng về rừng
Xác minh người được đắp đắp chân
Hơi thở nhẹ nhàng đào hôm nay
HANG ĐÁ LẠNH
Vượn kêu ngàn lá xạc xào
Đoạn trường từng khúc niềm vui
Thăm sâu thăm dò ý kiến
Hang sâu nuôi dưỡng tối đa người xa
SỞ CỦI BẾN ĐẦM
Rừng sâu trăm độc xả
Trả thù rút cạn nguồn thu hồi sinh học
Rìu vang rừng động bãi đánh
Trăm mền trắng trong hình mây
CƠM TÙ
Chắc chắn chiu hạt cơm đen
Mắm bùn khô nước phèn là canh
Nhận tiền thù môi mẫm tanh
Nuốt đau thương giữ lời xin con trai
KIỀNG TÙ
Âm ba rờn chào oanh
Nửa đêm kiềng trăng mù khơi xa
Lưới trả lại vắng ta
Không thể giấc mơ trong đêm
ĐẤU TRANH
Ruồi bay quanh khạp cơm khô
Khói cay đặc nứt đôi bờ mi cay
Ngoài sân bóng rộng rãi giày
Hầm giam tiếng hát lên đầy niềm tin
Côn Đảo 1972
Bài thơ viết trên lá bàng
Lá bàng trong gió đồng đưa ra
Lá rơi ta nhỏ làm thơ lá bàng
Long lanh từng mũi kim vàng
Ngợi ca đất nước đẹp thánh thiêng
Thơ ta thơm lúa mùa
Bồ câu bay trắng con đường thơ đi
Qua rồi máu đổ phân ly
Cầu cao tìm nhịp về Bắc Nam
Thơ ta một chiếc thuyền nan
Chèo thơ một mái chèo sang sông dài
Nhị Hà mơ gió Đồng Nai
Sông Lô sông Mã thương hoài sông Hương
Thu Bồn nhớ sóng Hiền Lương
Mối tình sông nước viên đất trời
Lá bàng lá rơi rơi rơi…
Cho ta viết đẹp ngàn lời ca dao
Côn Sơn 25.1.73
Hai người bạn
Dìu nhau trên địa ngục đảo
Đôi mái đầu xanh xanh
Lá bàng rơi Áo
Mắt sao trời long lanh
Hai người tù thiếu nữ
Hồn nhiên hơn chim rừng
Tiếng ca thánh thót
Quên nhứt chân đôi
Sau những ngày cùm xích
Cùm xích không thắng được
Lòng yêu nước trong em
Cùng với tim đỏ máu
Và khối óc căm hờn
Bước mạnh lên bạn
Tự động vào vai mình
Mai ta về thành Huế
Nhìn lại Hương xanh sắc nét
Thuyền ta xuôi Vỹ Dạ
Đò mẹ ngược Kim Long
Hòa bình cờ đỏ phố
Núi Ngự hòap mây hồng…..
Áo bạn mặc đó
Ngồi xuống vá ở đây
Những mảnh hồn bất khuất
Những trang đời sôi động….
Nỉ non lời tâm sự
Hai cô gái sông Hương
Nở hoa hồng hạnh phúc
Trên môi cười dễ thương
Côn Sơn 1972
Lớn vô cùng ơi cô gái miền Nam!
Em còn bé mẹ gọi em là Bé
Hạt cơm em bé đã bao năm
Mắt trong thời gian dệt hồng hồng
Em không thể vượt qua cách mạng thành công
Ngày giặc bắt em tuổi còn đôi tám
Tóc chấm bờ vai má tiếc nuối tiếc
Trước súng trả thù tình trạng đẩu dài lên
Lòng yêu thích đường dẫn em đi tới
Em đã sẵn sàng cho cùng một động lực
Hết Chí Hòa Nha Tổng đến Côn Sơn
Chải tóc xanh là kiếm là
Tiếng hát lời ca em là phá vỡ
Em còn bé mẹ gọi em là Bé
Những kẻ trả thù nhược điểm dưới chân em
Tình quê hương đằm đậu trên tâm hồn
Những vườn bướm thơ mộng mùa xuân mới
Em khó khăn những khăn hồng hào
Cánh bồ câu trống lúa vàng
Lớn vô cùng ơi cô gái miền Nam
Mẹ thương lắm mới gọi em là Bé đó!
Côn Sơn 12.1972
Goi anh, nguoi khong đá
Anh ơi êm dịu bàn chân
Ngồi lên nghe tiếng chim rừng xôn xao
Mùa xuân đến hôm nay
Rừng thay áo mới đào ta bay
Quê ta cả nước đêm ngày
Mừng chiến thắng trận vui ngày thua
Bom bi bom lửa bom đìa
Lúa ta vẫn tồn ngàn tia nắng vàng
Máy bay bị hỏng tan hoang
Em thơ lại có vô đồ chơi
Bạn có thể sử dụng khối đá lựu
Tinh thần ta xanh tươi hương lòng
Anh ơi! Anh có nghe không
Việt Nam đại thắng thành công loài người
Đường xưa vàng hoa mai
Vươn già hoa hồng hồng hoa hồng
Quê ta định nghĩa Hòa Bình nhất
Ức chế xây dựng trường thành công
Xà lim chuồng trại tan rồi
Côn Sơn tiếng hát mở trời tương lai
Biển đông tiếp sóng chân trời
Lời ca ngợi chị Sáu người tự làm
Côn Sơn 12.72
Thưa mẹ Xuân!
Ơi mùa Xuân đến nữa rồi
Én rừng Côn Đảo vượt ngàn khơi
Mang tin con mẹ về thưa mẹ
Con mắt vẫn xanh đẹp nụ cười
Con hãy gửi lòng mình theo ánh sao
Đêm đêm đứng tựa cửa nhà lao
Vầng trăng không đủ soi nhỏ
Lời mẹ đâu đây giọng ngọt ngào
Ước nguyện chưa tròn đó mẹ ơi
Khoa lạnh Xuân lại đến rồi
Cơ sở dữ liệu thù hận không chú ý
Bão dậy linh hồn con thù khó nguôi
Giặc chân ở giữa cơn đau
Hỗ trợ thời gian với một màu đỏ
Máu tế bào nền quốc tế
Và nhân đôi chim trắng ở đầu
Áo mẹ chờ đợi thêm
Tình quê trong mối nối chỉ kim
Mùa Xuân áo vá thay áo mới
Có tự động về trong cánh chim
Ơi mẹ mùa Xuân đến nữa rồi
Đất đảm bảo chắc chắn rất nhiều niềm vui
Mai xuân hoa nở vàng tim mẹ
Con mẹ về trong tiếng mẹ cười
Mùa Xuân 1973
Đường về gothic đỏ
Cầm bằng móng đỏ xà lim
Cờ ta vẽ trong đêm tối
Lấy bằng cách đi xuống trăng mù
Vũng trăng cách mạng mùa Thu vẫn còn
Cầm bằng đói hạt cơm ôi
Lòng ta yêu nước thương người mà không
Cầm bằng cách tạo thành sản phẩm
Tinh thần dân tộc nở hoa anh hùng
Cầm bằng sàn đá xiềng xích
Nhân dân giải phóng phóng lao
Ngày nào Côn Đảo U
Ngày mai Côn Đảo trăng thu vàng
Đường về Gothic đỏ mở rộng
Sao bay năm cánh hoàng hoàng Tự Do
Côn Sơn 1973
Lễ kỷ niệm Hiệp định Paris 27.1.1973
Huế
Có sinh ra và lớn lên ở Huế
Bạn thấy lòng thương Huế biết bao nhiêu
Huế mưa Huế nắng hạ sương chiều
Huế Thừa Huế cười Huế vui Huế đau khổ
Huế hiền dịu Huế thùng rác bên trong
Huế ngàn năm xưa Huế triệu năm sau
Trước hay sau Huế chỉ một tình huống đầu
Huế chung thủy trong mối mối đất nước
Huế của dân lành ấp yêu lời hẹn ước
Mơ Huế bình yên tiếng hát cùng đàn
Hồn ca dao mặn mà nhịp nhịp tình tang
Ta yêu Huế những ngày Huế Khóc
Nước mắt mờ mờ mẹ tìm con
Lá rụng vàng đường lên Thừa Phủ
Thời gian chín ứa máu hon
Muộn phiền lòng an toàn
Ta thương Huế Huế nghèo trầm lặng
Âm thầm thầm bên dưới những cây bảo tàng
Người đi xe đạp còn lại đi xe đạp
Xe chiến thắng nặng nề ở mỗi vòng quay
Nhà đèn ai ánh nhạc rượu nồng say
Ta gọi Huế Huế hiền như chị gái
Lời nói trầm lắng ở giữa thời điểm
Huế nhiều năm quần em chồng tấm vá
Lập thuế nửa đời rứt hết thịt da
Em lang thang không cửa không nhà
Ta biết Huế đêm trằn trọc
Cha trở về mình chong ngọc đèn khuya
Đời công chức đồng lương không đủ trà
Vợ con cơn đói thuốc mê
Huế rét chạy trời tháng sa mưa
Đi trong Huế mới hay Huế thiếu
Những ngôi trường cho trẻ em nghèo
Bên bờ rác em bươi móc
Nghĩa của từ xa nửa bóng trăng
Sách sách ở đâu bằng bánh đèn meo
Ta thấy Huế muộn màng ngút mắt
Người lính về thành cô độc đi hoang
Bước đơn giản trong lòng phố
Nhớ quê nhà nghiền nát, vợ, bầy con…
Sau trận mưa bom không biết mất còn
Huế nghèo đói, Huế mùa lòa ấm tưởi
Huế rưng rưng, Huế u uất, Huế đau…
Nhưng Huế đã vươn lên từ đó
Trước hay sau Huế chỉ một tình huống đầu
Huế cường cường Huế nối chân nhau.
Sông núi Huế nguồn tài nguyên lớn
Gieo hạt tình đất nước xuống tim dân
Người dân Huế cùng núi sống Huế đẹp
Mơ hồn mình đón gió Trường Sơn
Một vài câu duyên soi bóng nước dòng Hương
Tin hòa bình đã xanh phố Huế
Đỉnh Thiên Thái truyền Bạch Mã trao lời
Chuông Thiên Mụ vang câu hò Vĩ Dạ
Bến Ngự mừng chào An Cựu Kim Đôi
Giặc thua giặc thổi lui rồi….
Nhưng ơi Huế sao ta nghe phiền muộn
Huế vẫn đau và Huế vẫn ngu ngốc
Qua sóng sóng trả thù ai bắn tiếng
Tiếng vẳng đòi đòi chia Bắc Nam
Ăn giọng nói muộn màng muộn phiền đường rộng
Dẫu kích Huế trong cách bạo lực
Mũi súng trả thù cũng chộp đấm
By Hue lớn Hue phi thường Huế
Cùng người dân Huế mãi hùng anh
Lửa hồng thiêng rực rỡ đỉnh trời xanh
Nói răng cưa tấm lòng ta yêu Huế
Huế mẹ hiền Huế chị gái Huế người thương
Huế bảo dung Huế vô cùng thần dũng
Mỗi hạt đất Huế làm nên ý nghĩa sống
Huế sáng tạo đều tay Huế đẹp dị thường
Không sinh ra lớn ở Huế
Ai cũng yêu thương Huế đậm đà
Huế con tim miền Trung non nước Việt
Huế nối miền Nam miền Bắc một nhà
Huế anh hùng ơi Huế quê ta…
6.6.1973
Huế sống tuyệt vời
cùng Trường Sơn giữ đất
Đã bao muộn ở Huế cùng ta thức
Mắt cho phép khai thác được sự mong đợi
Gió Ngự Bình hôn dòng Hương sóng nhẹ nhàng
Đò em về trong Huế báo tin Xuân
Lửa cửa Huế nung tim người yêu Huế
Đất Huế ơi răng thương rứa
Mục ta đi tới đầu hàng
Phong trào hưng sen hồng nở rộng
Hương sen lão luyện cánh chim câu
Hue đứng thẳng trên đôi chân người mẹ
Môi trường trầu cay mà ngon vị đồng bào
Da bọc tròn đời bởi sưu tập cao thuế nặng
Tấm tấm lòng thương Huế vẫn lành sao
Mỗi nếp da nhăn đẹp mỗi chiến hào!
Huế và những bức thư thành tiền phong đó
Bàn tay em đã được đánh bóng đầu tiên
Thời gian qua không xóa được màu sắc
Vì thời gian em khắc phục mối thù sâu
Vì Huế còn bao rắn độc
Ẩn bên dưới gốc cây dưới vòm xanh
Bức tranh đen tối của trường
Bên tối phố chợ
Trên chuông nhà thờ
Trong đền đài dinh thự
Rình tốc độ toan hiền lành dân hiền
Bằng những lời bài hát nhỏ nhé
Huế vui sao tháng khai hỏa
Giảng đường bay hào khí chất thiên nhiên
Không có gì vui bằng tiếng hát thanh niên
Hội thảo, xuống đường, mít ting, đêm không ngủ
Bạo lực trải những cánh diều hâu che đen vở
Không ngồi yên, nhất định Huế vươn mình
Đốt cháy lên rồi Huế quyết định hồi sinh
Tuổi trẻ Huế dâng tim đời cho nước
Huế sống anh hùng cùng Trường Sơn giữ đất
Huế vui sao phút Hiệp đồng
Bác xích lô, máy nền, máy móc
Chị tiểu thương, chú lái xe, cô bé học trò….
Truyền thống Huế anh hùng
Lịch sử Huế bất khuất
Giương ngọn cờ hồng
Huế tự nhiên!
Hương thiên lý ngát thơm vườn mẹ
Độ vào Huế ngân hàng triệu lời ca chống Mỹ
Huế hôm nay nào khác Huế ngày xưa
Nhịp thở hào hứng đang chờ đợi
Người của Huế mãi làm chủ Huế
Huế lặng đi vào lòng hoàn vũ
Huế thương yêu ơi tấc lòng gắn bó
Cầu Gia Hội, Trường Tiền, Đông Ba
Đếm chuông số
Thượng Tứ, Nam Giao, Tây Lộc, Cửa Trài
Cồn Gia Viên màu vàng lụa phải
Bạch Hổ, Kim Long mộc về Thương Bạc
Mỗi tên đất, mỗi đường tên thiết bị
Mỗi người Huế một mặt trời
Lao thẳng vào ban đêm sáng thành ngày
Cung đàn độc lập vịnh
Bài ca yêu nước hồng say môi người
Ta về bên Huế Huế ơi
Trường Sơn tiếp biển sông dài tự do….
Huế 19.3.1975
Tiếng đàn em
Mười ngón tay em Mười ngón tay nhà
Em nhẹ nhàng thảnh thơi vương hương đất
Điệu dân ca về trong từng cung cấp
Mồ hôi chan thơm những bát cơm vàng
Màu hồng pha hồng hạt lúa miền Nam
Em góp ý cả sao về mở hội
Gió nắng chim hót vẫy chào
Đường kỹ thuật tạo ra mức độ sáng cao
Em đàn vui đàn gọi nắng tỏa đông
Đời người nhờ đàn em đó
Âm thanh dài vi vút bóng mây xa
Vị trí chân trên đường chiến đấu
Xin ta rừng núi mưa đêm
Ơi đàn em đàn gieo tin chiến thắng
By each key mỗi dây là sức mạnh
Mỗi ngân sách là mỗi mũi tên bay
Đàn bắn vào thời điểm bạo lực
Em có đàn như ta có thơ
Như côn có đôi và bướm có hoa
Đàn có em sông dài tiếp biển
Nương đời nhau nguồn sáng tạo vô bờ biển
Ta đang sống ở thời đại mới
Nghe trộn lúa mạch mầm tươi
Cả đất trời quê hương ta mở hội
Tiếng đàn em thánh thót tuyệt vời
Gợi ý sóng cho biển lớn
Thuyền buồm đi tới mặt trời
Đàn nẩy lộc xuân đàn xua bóng tối
dân lành mộc lan sáng của niềm vui
Ta quyết định sống vì thời đại mới
Ơi đàn em ơi mười ngón quê nhà
Đôi tay em một nghệ thuật thần thánh
Đẹp cuộc sống hạnh phúc hai ta
Huế, 31.5.1973
Mắt Vân Kiều
Cơn mưa rừng bay xuyên vách đá
Nẻo đường hoang dã thích xa
Đây rồi Hướng Hóa đất cha
Ba lòng sông mẹ mượt mà tươi xanh
Cuộc sống trôi nổi nổi trội
Bàn chân non lê lợi nhuận
Chí Hòa Côn Đảo gian truân
Bữa cơm pha máu thù tanh chưa hoàn thiện
Nay ta về quê ta giải phóng
Rừng đơnm hương sống lời chim
Nhà sàn em khói chiều lên
Mây tốc độ chậm Giấc mơ của người
Đêm Hướng Hóa mơ trời Thạch Hãn
Mắt Vân Kiều thành nắng quê hương
Ứng dung bước bước Trường Sơn
Mở tình ta với ơi đường xuyên khê
Tình ta một khối thời gian
Mà ngàn ngàn mối về bao la…
Khe sanh Cam Lộ Đông Hà
Gio Linh Ái Tử đậm đà vui
Gian lao từ ấy qua rồi
Thua thương người thăng tiến nhanh hơn
Người yêu đất đất thêm hiền
Lúa người và đất se duyên sông dài
Quê ta ơi ngày nay đẹp lắm
Thuở nào xưa nước mặn đồng chua
Giặc điên đột phá kho báu
Nhân dân ta đã giải phóng rồi
Hân hoan em hát bên chè xanh
Ba Lòng sóng nước long lanh
Đò xuôi cửa Việt nứt căng cửa Tùng
Người Quảng Đất Quảng Anh hùng
Tên miền tường lửa tuyến đầu Trung tâm tuyệt vời
Cuối cùng ánh sáng liền kề….
Quảng Trị 11.1973, trên đường Trường Sơn ra Hà Nộ.
Nhớ Bửu Chỉ ở bên kia song sắt
Tranh anh đỏ máu đêm
Sợ tranh cãi chúng tôi trả tiền cho anh
Default for power,fire…cực hình
Quên cơn đau anh quyết bút tranh chống thù
Người phụ nữ sinh ra ở Huế
ở nhà tù Chí Hòa
Giọng em thánh thót của đàn
Em vui khúc lý tình tang quê nhà
Áo em vá mấy màu hoa
Nhìn xa mảnh vá như truyền đơn
Nhìn gần thương tổn hơn
Trả thù tàn thịt, tâm hồn vẫn xuân
Tóc em chải dưới trời thanh
Cửa sổ được hít thở trăng tươi
Tim em: tim của người!
Sắt thép em lên Yêu cầu Tự làm.
.
Khám Chí Hòa
19-02-1973