“Lòng vui hôm nay không thấy chật”... - Võ Quê
- Details
- Category: Báo chí
- Published Date
- Written by Võ Quê
- Hits: 4631
Ảnh: Thái Lộc.
Trước năm 1975, gia đình tôi là một trong những gia đình ở miền Nam có hoàn cảnh phân tuyến “bên ni, bên nớ”. Bối cảnh lịch sử trong thời điểm đó đã tạo nên những oái ăm khắc nghiệt trong từng số phận con người. Khát vọng hòa bình, thống nhất đất nước đã đưa tôi đến với phong trào yêu nước của tuổi trẻ học đường đô thị miền Nam, với những cuộc đấu tranh gian khổ trên mặt trận đường phố, trong ngục tù Côn Đảo. Các em tôi bị nhà cầm quyền Sài Gòn tổng động viên với những tháng ngày đầy bất trắc...
Và dù bị phân tuyến “bên nớ, bên ni” nhưng anh em chúng tôi vẫn có chung một cội nguồn dân tộc, mẹ cha. Tình tự quê nhà cùng truyền thống văn hóa làng xã, gia đình đã luôn giúp chúng tôi vượt qua những ngăn cách vô hình trong thời điểm ấy để rồi cùng hân hoan đón nhận tin mừng trong ngày 30-4-1975.
Cũng nhờ giữ được tinh thần đoàn kết, tình thương yêu đó trong sự dạy dỗ, đùm bọc của mẹ cha, dòng tộc mà anh em chúng tôi đã không bị phân hóa từ sau ngày thống nhất đất nước, tiếp tục nâng niu, trân quý bản sắc văn hóa quê nhà. Có một hãng truyền hình Hàn Quốc đã đến Huế phỏng vấn mẹ và anh em chúng tôi để tìm hiểu hoàn cảnh của những gia đình bị phân tuyến ở VN với ý tưởng chuẩn bị cho một ngày thống nhất của Hàn Quốc và CHDCND Triều Tiên trong tương lai.
Sở dĩ tôi nhắc đến chuyện trên là vì mỗi năm cứ đến ngày 30-4 là tôi lại nhớ đến những băn khoăn, trăn trở và điều ước nguyện tâm thành, thầm lặng của chính mình: đất nước đã thống nhất, non sông đã liền một dải, nhưng điều chí cốt là sự thống nhất trong lòng người. Người miền Bắc, người miền Nam, người trong nước, người hải ngoại, người “bên ni”, người “bên nớ”... Tinh thần hòa hợp dân tộc luôn chân thành, tha thiết, lắng sâu thường hiện hữu, tiếp truyền trong từng huyết mạch của hầu hết người con dân Việt. Tôi chợt nhớ một đoạn trong Bài thơ của một người yêu nước mình của nhà thơ Trần Vàng Sao:
...đất nước này còn chua xót
nên trông ngày thống nhất
cho bên kia không gọi bên này là người
miền Nam
cho bên này không gọi bên kia là người
miền Bắc
lòng vui hôm nay không thấy chật
tôi yêu đất nước này chân thật
như yêu căn nhà nhỏ có mẹ của tôi
như yêu em nụ hôn ngọt trên môi
và yêu tôi đã biết làm người
cứ trông đất nước mình thống nhất.
Nhà thơ VÕ QUÊ
- http://tuoitre.vn/Chinh-tri-Xa-hoi/545854/mau-so-chung-la-long-yeu-nuoc.html