Joomla 1.7 NivoSlider developed by NewJoomlaTemplates in collaboration with best web hosting reviews and ratings.
Print

TRANG VĂN NGÔ DUY PHƯƠC

Giới thiệu sáng tác Ngô Duy Phước, thành viên CLB Sao Khuê

CẢNH QUÊ

 

Đã lâu lắm em mới lại có dịp về thăm quê. Bước vào đầu làng là một cái cổng to mới xây, trông rất bề thế. Trong cổng là các đường gạch đi vào các xóm rất sạch sẽ.

Đi sâu vào em gặp những ngôi nhà ngói nhà mái bằng đang mọc lên thay cho những căn nhà tranh thấp lè tè. Nhà nào cũng có bể nước mưa thật to để uống nước sạch.

Đã đến nhà bà, ngôi nhà của bà cũng không khác các nhà khác là bao nhiêu. Tuy nhiên nhà bà em vẫn là nhà tranh, em được bà sắp xếp ở một gian nhà rộng rãi, có giường chiếu lịch sự. Bấy giờ màn đêm đang từ từ bao trùm cảnh vật. Trong làng, lác đác vài ngôi nhà đã lên đèn. Ngoài kia, trên bầu trời trong vắt, mặt trăng đang từ từ lên cao, rồi treo lơ lửng trên ngọn tre đầu làng. Trăng càng lên cao càng tỏa sáng vằng vặc. Xung quanh, muôn triệu vì sao lấp lánh.

Màu xanh của lá, màu vàng bạc của trăng cứ loang loáng. Trên cao, những ngôi sao lung linh. Nó muốn góp cùng ánh trăng tia sáng nhỏ nhoi của mình. Bầu trời dày đặc sao, chúng tụ lại thành từng nhóm thân thiết như cảnh sum họp gia đình. Đêm đã khuya em ngủ bao giờ không biết.

Tiếng chim ríu rít, líu lo, báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Ông mặt trời từ từ nhô ra khỏi màn sương sớm. Khói bếp nhà ai là là bay trong gió. Đàn gà con liếp chiếp gọi nhau, tíu tít theo chân mẹ. Đường làng đã rộn ràng, tấp nập người qua lại.

Em hòa vào dòng người đang hối hả ra đồng. Bầu trời trong xanh, êm đềm, trong trẻo. Chẳng mấy chốc cánh đồng đã hiện ra trước mắt em. Trước mắt em là cánh đồng mênh mông sáng rực lên một màu vàng chạy thẳng mãi ra xa. Một đàn cò trắng sải cánh bay trên biển lúa nhấp nhô thỉnh thoảng lại xòe cánh lượn như muốn tìm một chỗ hạ xuống mà không được. Những cơn gió nhẹ làm biển lúa lay động, nhấp nhô như gợn sóng.

Cả cánh đồng như một tấm thảm khổng lồ nhuộm mùa vàng óng. Những bông lúa chắc hạt đang chín như xếp lớp vào nhau, uốn cong trĩu nặng. Thỉnh thoảng có đám lúa còn xanh, bông lúa mới hoe vàng pha lẫn màu xanh, một mùi thơm mát lan tỏa khắp cánh đồng.

Trên con đường rộng chạy dọc cánh đồng, một công trường mới mọc lên. Màu gạch đỏ, màu vôi trắng… dưới ánh nắng mặt trời làm cho công trường nổi bật giữa màu xanh của cây cỏ. Mấy con trâu béo đang gặm cỏ soàn soạt.

Cả cánh đồng mênh mông bát ngát với những ruộng lúa vàng trĩu bông, những hạt lúa tròn căng hứa hẹn một vụ mùa bội thu, hứa hẹn một cuộc sống ấm no và hạnh phúc, nhà nhà đầy ắp tiếng cười, "đầy sân thóc vàng".

Đi dọc cây cầu gỗ vài bước thì đến đình làng. Trước cửa đình có một cái hồ rất rộng và có nhiều loài cá, ở đây có một cụ tên là Bình, không có con nên chỉ đi câu để nuôi thân.

Lúc nào ngồi câu cũng thấy cụ mặc cái áo nâu, đầu đội mũ lá rộng vành, mặt cụ rám nắng. Những đường gân ở hai tay nổi lên chằng chịt. Đôi bắp chân đen.

Cụ có cái giỏ lớn cắm bên bờ hồ, khi câu được con cá nào. Cụ thả vào đó, vì vậy chiều tối về cá vẫn còn sống.

Cụ vội vàng quay lại giật thật mạnh cái cần câu rồi lôi lên một con cá rô to gần bằng bàn tay, cụ thong thả gỡ cá ra khỏi lưỡi câu rồi bỏ vào giỏ.

Ngồi chơi xem cụ câu cá. Em thấy ở cụ cái tính kiên trì, chờ đợi, lúc nào cũng có vẻ thong thả, không sốt ruột.

Trên đường về nhà em thấy chuyến đi về thăm bà rất vui, bây giờ chuyến đi đã lùi vào quá khứ. Qua chuyến đi em học được nhiều điều bổ ích và mãi mãi in sâu trong ký ức.

 Copyright © 2008 - 2013 Võ Quê All rights reserved.