Trang thơ Hoài Nhơn
- Details
- Published Date
- Written by Võ Quê
- Hits: 5150
Hạnh phúc
tôi để lại chút gi vương vấn
cho một thời hạnh phúc đã đi qua
cái hạnh phúc giản đơn và bé nhỏ
nhưng ấm nồng một trái tim trẻ thơ
rồi một ngày trái tim lại lên tiếng
quay trở về tìm lại hạnh phúc xưa
đã quá trễ thời gian không dừng lại
nó đi qua cuốn kỉ niệm theo cùng
để giờ đây trái tim phải thút thít
ngày ấy mày khờ đến vậy sao
"Cô..."
Cô ra đi mà lòng xao xuyến
Thương lũ trò khờ dại đáng yêu
Lòng cô buồn cô cất tiếng khóc
Trái tim con đau dứt nỗi niềm
Cô để lại cho con nỗi nhớ
Nhớ bóng hình hơi thở của cô
Con cám ơn cô đã ban tặng
Cô cho con một thời gian tuyệt vời
Cô ơi cô ra đi hãy nhớ
Ở nơi này còn học trò nhé cô!
Tình bạn
Một chiếc lá lớn lên cần có nắng
Để sinh sôi nảy nở khắp muôn trời
Một con người sinh ra cần có bạn
Để sưởi ấm cho con tim lạnh băng
Khi chiếc lá rụng tàn theo gió
Tình bạn lúc này còn gì nữa đâu
Nó ra đi nhẹ nhàng như cơn gió
Để lại vết nứt cho kí ức còn đau
Tình bạn sao mà mong manh đến vậy?
Tổn thương nhau để lại vết hằn sâu
Nết Huế
Em bước đi dịu dàng tà áo nhẹ
Dòng Hương Giang thơm mát thuở ban nào
Gio' nhẹ nhàng đưa tà áo tung bay
Dòng sông xanh cứ trôi hoài trôi miết
Thoáng gió chiều mắt huyền nghiêng nón lá
Gio' cuộn tròn lớp sóng mái tóc trôi
Người con gái dịu dàng mà thanh thoát
Ngỡ như là một giọt sương trong