Joomla 1.7 NivoSlider developed by NewJoomlaTemplates in collaboration with best web hosting reviews and ratings.
Print

TRANG THƠ NGUYỄN THỊ THANH XUÂN

Em Biết Không?

Em biết không, những ngày qua tôi vẫn đợi em

dưới cái nắng cháy khô có những hạt mưa tôi đã không đủ mạnh mẽ đối đầu với sự thật

Tôi lo lắng như một kẻ tất bật

tìm kiếm thương yêu

.

Tôi nhớ em, nhớ về một buổi chiều

hai đứa lang thang qua từng con sóng trên bờ biển diệu hiền trong ánh hoàng hôn

Em im lặng như đang muốn cùng ai chạy trốn

sự kiếm tìm hạnh phúc trong tôi

.

Tôi xin em, xin em một lần thôi

hãy nói ra lời chân thật em cất giấu còn vẹn nguyên trong lòng

Em biết không, tình yêu nào cũng đẹp tròn như bong bóng

chỉ cần ta luôn ở mãi bên nhau

.

Những ngày qua tôi đã sống với nỗi đau

vì xa em, nhớ em và yêu em trong từng hơi thở

cả niềm thương và cả nước mắt trong mơ... 

.

Lặng Im

Lặng im em đứng trong chiều
Nghe lòng hát mãi lời yêu ban đầu

Vì trầu đôi lúc thiếu cau
Lênh đênh em chịu trôi câu tương phùng.
Lặng im em giữa trời đông
Biết rằng nơi ấy anh cùng bên ai
Nụ cười dù đã tàn phai
Lặng im em chạm thêm vài nỗi đau.
Lặng im giữa chốn sắc màu
Em nghe bạc phếch nát nhàu bóng xưa
Còn đây chút gió lưa thưa
Ru em đi tận bến bờ lặng im

.

MÙA HUẾ... MÙA MƯA...MÙA NỖI NHỚ !
Huế mình đông đến nhớ ai ơi
Heo may nhè nhẹ, lá vàng rơi
Xin đừng mê mải đêm đông ấy
Quên cả trăng sao chiếu sáng ngời.
.
Đường khuya vui chuyện mưa khẽ rơi
Gió lạnh buông dài, lá chơi vơi
Thảm vàng ai đã đi qua đó
Bước lên thấy xót xa lòng người.
.
Em nay đã tròn tuổi đôi mươi
Bàn tay êm ái, nụ hồng tươi
Đêm về lạnh giá tim em buốt
Mưa khóc nghẹn đắng nói nên lời.

Mùa đông lạnh lắm người yêu hỡi
Nơi ấy Cố Đô đẹp tuyệt vời
Trường Tiền ôm chặt người đi tới
Cho em yêu lắm, mãi yêu đời....

 

 

 

Mùa Đông Xứ Huế
Huế, 17/12/2014
.
Đêm nay Huế đón gió đông bắc
Mưa cứ rơi trên mái Phu Văn Lâu
Thành Đại Nội còn nguyên chẳng phai màu
Lá cờ đỏ bay phất phới trong tim.
.
Cầu Trường Tiền 6 vài 12 nhịp
Nối ân tình gom góp thành yêu thương
Dòng Hương Giang trắng xóa thật vô thường
Con thuyền xưa xuôi mái lối ai về?
.
Giọng Huế ngọt ngào áo tím thiết tha
Nón lá nghiêng che như lời hứa hẹn
Gửi ai về qua phố lên đèn
Về với Huế để thấy được mùa đông.

Con người Huế thật thà mộc mạc
Như tiếng hò, như Huế mộng Huế mơ
Hình dáng Huế in nét không mờ
Ai về xứ Huế cho nhắn lời yêu thương?

HAI MƯƠI
Hai mươi
khi những nụ cười bắt đầu không còn ngây ngô khờ dại
Khi những niềm tin trỗi dậy trong buổi sớm mai
tôi đã không còn nhìn thấy mặt trời
ở lại...

hai mươi
cho tôi gửi lại giấc mơ còn gian dở nửa chừng trên hành trình tìm ánh sáng ấp ủ ước mơ
tôi xin lỗi chỉ là kẻ bất tài trong xã hội bon chen, chỉ biết làm thơ
cho tôi gửi lại những gì tôi đã có và đang có
an nhiên cho những ngày dài
tôi đi...

hai mươi
có biết bao nỗi niềm còn đó chưa gõ cửa yêu thương 
mà cứ đọng lại trong tim nay đã hóa vô thường
đã bao lần bước dưới mưa một mình chờ đợi
mưa của trời hay mưa của đôi mắt tôi...

hai mươi
phải đương đầu bao cuộc chia li
đừng để nước mắt rơi, tự nhận làm kẻ yếu đuối
phải gồng mình cười tươi như hoa hướng dương nhìn thấy mặt trời, cười tươi như bao con suối
bản lĩnh vươn lên
cho tuổi hai mươi...

hai mươi
đừng đem lời nói để lừa dối mọi người
dám nghĩ
dám làm
xứng đáng hai mươi...

.

Một Ngày Mưa Có Nắng Ở Trong Tim 

Khi mặt trời vội tắt sau đám mây treo trên dãy núi kia
tôi âm thầm tìm về căn gác của kẻ cô độc
bật radio nghe những khúc nhạc xa xưa điển cổ
rồi thả hồn theo nhịp điệu du dương

Cuộc sống từ đó cũng biết ngát hương
không còn buồn hay bận lòng gió mưa nữa
một mình thôi mà ngỡ như bao người cùng trò chuyện
pha một cốc cà phê tôi ngồi ngắm mưa rơi

Cuộc sống từ đó cũng biết thảnh thơi
những bông hoa tươi cũng biết uốn mình trong nhịp nhạc
tôi nhớ bàn tay ai đã từng nắm chặt
còn hơi thở tôi còn biết yêu thương.

. 

Người  Cô Đơn 

Tôi đã từng ước một ngày sẽ không còn nhìn thấy mưa
những đám mây đen hay những hạt sương mờ
tôi thầm mong sẽ có một ngày đầy nắng
sưởi ấm tâm hồn của kẻ lang thang

Nhật ký bây giờ đã viết sang trang
niềm ước mong không còn như cổ tích nữa
cuộc đời người biết bao lần vấp ngã
nơi chốn hoang tà phải biết giữ vững tâm

Có những ngày tôi vẫn mãi âm thầm
gạt nước mắt còn lăn trên gò má
môi mỉm cười mà tim như ngừng đập
đón bình minh trong một sớm mưa rơi !

Phải chăng?

Phải chăng?
bởi vị đắng của càfê
mà em thấy lòng mình còn rất ngọt
và bởi vì những ngày không anh
em vẫn thấy mình còn rất cô đơn ?

. 

Ở Đó Không Có Tôi

Ở một nơi rất xa
tôi lang thang trên con đê tìm bóng nhân tình trong hoàng hôn một chiều lạnh ngắt
rồi nghe tiếng gió thở vô tình lạc mất
hư vô...

Giọt nước mắt không rơi trên mi
nó âm thầm lăn đi thật chậm trong trái tim của một con người cô độc vô cùng ác liệt
xót xa, đau đớn và tuyệt vọng
cam tâm...

Có những nỗi buồn suy tư
không thể thốt lên như một tiếng lòng cô quạnh của tâm hồn một người tâm sự
lỡ trót yêu một người
rất thật...

Thời gian vẫn trôi đi
cái siết chặt tay hôm qua đã biến mất trong hôm nay và hôm mai nữa, hai nỗi đau chung lối bước cùng một niềm vui
thản nhiên như một điều kì diệu
tôi đi...  

.

Vô Đề
Có những ngày buồn không biết vì sao
Có những ngày vui chỉ trong khoảnh khắc
Có những ngày như một điều sắp đặt
Ngỡ ngàng ve vuốt cho những nỗi đau... 

.

Phải không anh?

Tình yêu em rộng lớn mênh mông
đại dương kia cũng không thể sánh bằng
em chỉ trao cho người con trai xứng đáng
bởi tình yêu nằm ở trái tim và lòng chân thật
tình yêu không bao giờ nằm ở đôi mắt
Phải không anh?

 .

Ta đi giữa trời xanh

Ta đi giữa trời xanh
Giữa muôn trùng nỗi nhớ
Giữa sa mạc sương mờ
Ta biết mình cô đơn

Gió ru gió từng cơn
Trong muôn vàn ký ức
Mưa làm ta thức giấc
Ước đẫm đôi má xinh

Ta một người chung tình
Đem yêu thương gom góp
Đem nụ cười xây đắp
Cho cuộc tình mỏng manh

Ta đi giữa trời xanh
Nhặt lá vàng rơi khẽ
Ta một mình lặng lẽ
Bước đi giữa trời xanh!

THANH XUÂN

 

 

 Copyright © 2008 - 2013 Võ Quê All rights reserved.