NHÀ THƠ LÊ NGÃ LỄ
- Details
- Published Date
- Written by Võ Quê
- Hits: 7516
Giới thiệu Nhà thơ Lê Ngã Lễ, hội viên Hội Nhà Văn Thừa Thiên Huế.
NHÀ THƠ LÊ NGÃ LỄ
Tên thật: Trần Xuân LễSinh năm: 1946
Quê quán: Hương Thủy, Thừa Thiên- Huế
Nghề nghiệp: Giáo viên
Đ/c: Kiệt 73 Đặng Văn Ngữ, Huế
ĐT: 054. 833 205
Tác phẩm:
CHIÊM BAO (1998).
KHOẢNG TRỜI RIÊNG (2000).
TRĂNG LẠNH (2002).
LỤC BÁT BỒNG BỀNH (2003).
CÒN CHÚT TÔI NXB Thuận Hóa (2005).
LỤC BÁT LÊ NGÃ LỄ NXB Thuận Hóa (2007)
.
THƠ TẶNG TUỔI NXB Thuận Hóa (2011).
MẸ LÀ MẶT TRỜI hơ Lê Ngã Lễ, NXB Thuận Hóa 2011.
.
LĂN BÓNG ĐỜI thơ Lê Ngã Lễ, NXB Thuận Hóa 2013.***
LỤC BÁT LÊ NGÃ LỄ
HỨNG TÌNH NHƯ NHIÊNVõ QuêNgười mình, nhất là những người có niềm đam mê sáng tác văn học nghệ thuật thường trân trọng, nâng niu những gì thuộc về quá khứ đẹp, nhân văn. Và họ đã đánh dấu, lưu giữ tất cả tinh chất một thời vào thơ. Không phải một bài, mà rất nhiều bài thơ. “Tập thơ Lục bát Lê Ngã Lễ được ra mắt bạn đọc nhân dịp tác giả rời bục giảng sau 39 năm ngành giáo dục” (Nhà xuất bản Thuận Hóa – 2007) như lời tự giới thiệu của nhà thơ đã nói lên điều ấy.
Tôi khinh khoái, chí thú khi bắt gặp giọt sương hứng tình như nhiên từ những dòng sáu tám Lê Ngã Lễ. Hồn hậu yêu. Hồn hậu đợi chờ yêu từ phía mặt trời lên:
Hẹn nhau vào lúc bình minh
Sương rơi
Từng giọt
Hứng tình như nhiên
Hứng tình như nhiên. Hèn chi tôi tìm thấy đằng sau dáng vẻ đằm thắm tưởng chừng umh dumh tự tạu của nhà thơ lại là một nơi chốn yêu vì:
Rượu còn một nửa phù vân
Giao cho em để
Lâng lâng xuân thì
Lảng đảng, tang bồng, thi nhân cảm nhận được sự tròn vẹn của hạnh phúc khi có người nữ hiện hữu giữa đời thơ. Cuộc chơi không thẻ bỏ dở nửa vời bởi em đã hóa thân vào thơ níu hồn thi sĩ:
Còn em
Tôi khỏi thất tình
Uống đi
Say cuộc bình minh
Với đời
Lê Ngã Lễ đã có những rung động mang mang đầy cảm khoái, không hề giấu cảm xúc mình trước những thời điểm đẹp của đất trời. Thiên nhiên với em là một. Người nữ trong đời thực, trong thơ xui khiến Lê Ngã Lễ “thả” hai chữ lem them nghe thật ngộ. Có tình.
Mưa xuân
Thắm đượm tình em
Mà không gặp bóng
Lem them nhớ hoài
Chính cái suối nguồn yêu say cùng những gì đã kinh qua, đã chạm tay nắm bắt trong quá trình sống, dấn thân mà nhà thơ Lê Ngã Lễ không đơn đọc, lẻ loi trước trang thơ khi tĩnh tâm viết Một Mình:
Một tôi vẽ cái lặng thinh
Bức tranh ký ức
Không dưng đổ về
Hóa thân làm cuộc nhiêu khê
Tìm trong hành ly
Bộn bề tri âm
Trong bộn bề tri âm ấy, trong sâu thẳm thời gian thi hứng, Lê Ngã Lễ đang chăm chút cho cuộc tìm về chung nhất rất thơ: Trong tim nhau. Một lời ru cuộc tình…Lãng mạn thay! Nhà thơ…
Võ Quê
-----------
CHÂN DUNG TỰ HỌA
Tôi vẽ tôi lên bầu trời
Dáng mờ khuất mây hoàng hôn
Hồn nhiên như hiện thực
Tôi vẽ tôi trên con đường
Bóng dài theo bước chân rong rêu
Vẻ hoang sơ thao thức
Tôi vẽ tôi trên bờ cát
Sóng biển nhòa ký ức
Tôi vẽ tôi lên giấc mơ
Bắt gặp nỗi suy tư đời thực
Chập chờn với chiêm bao
Tôi vẽ tôi lên dòng sông
Tôi vẽ tôi lên bờ không
Còn- gì- không- biết nữa?
Hạ 1999
Một số hình ảnh nhà thơ Lê Ngã Lễ nói chuyện văn học với các em thiếu nhi CLB Sao Khuê tại Nhà Thiếu nhi Huế vào chiều 15. 7. 2009:
*
LỤC BÁT LÊ NGÃ LỄ: HƯƠNG THỜI GIAN CỨ BAY QUANH ĐỜI NGƯỜI
Lê Huỳnh Lâm
Vẫn nét mặt đăm chiêu, lặng lẽ và như chất chứa đầy vẻ ưu tư ánh lên từ đôi mắt của người thầy giáo. Thì ra, ngoài công việc làm thầy giáo, Lê Ngã Lễ còn làm thơ. Tập thơ Lục bát Lê Ngã Lê do nhà xuất bản Thuận Hóa ấn hành tháng 7/2007, tác giả trao cho tôi dưới một vòm trời thơ mộng. 61 bài lục bát như 61 khúc tâm tình của tác giả gửi cho người thân, anh em, bè bạn,… và những miền đất mà anh đã đi qua.
Đọc lục bát của Lễ giữa mùa thu mà lại liên tưởng đến mùa xuân
Lộc xuân nở biếc đầu mùa
Mầm xanh ươm nụ
Cũng vừa lên men
(Lộc đầu mùa)
Hay trong Ngẫu hứng mùa xuân:
Mùa xuân ngẫu hứng vừa lên
Câu thơ chưa chạm
Chiếc rèm thời gian
Và trong Nắng xuân:
Nắng xuân đỏng đảnh bờ vai
Chiều đi mọng gió
Sao cài áo em
Trải qua trên sáu mươi mùa xuân, tác giả đã nghĩ về những thời khắc:
Nắng xuân đỏng đảnh lời ca
Kiếp phù sinh
Đã phôi pha cuối chiều!
Trong Tuổi xuân:
Lâng lâng cạn chén
Đi thôi
Mai này vắng bóng
Mồ côi trên ngàn
Sự mường tượng về một cuộc ra đi đơn độc cũng xuất hiện trong bài Hoa xuân
Nợ trần gian
Cứ khơi vơi
Bến bờ hố thẳm
Nằm ngơi
Một mình
Và trong Rượu xuân lại xuất hiện nỗi ám ảnh của thời gian:
Rượu xuân cạn chén hoàng hôn
…
Hương thời gian
Cứ bay quanh đời người
Hay trong bài Bóng xuân
Hoa chưa đơm nụ tầm xuân
Chợt nhìn tuổi đã vũ vần
Tóc sương
Cứ mỗi mùa xuân bay ngang qua cuộc đời, trên đôi cánh xuân đó, một bên là niềm hân hoan, bên kia là nỗi niềm chia xa, món quà thiên nhiên luôn có hai mặt, nhưng với Lê Ngã Lê thì vẫn say cuộc bình sinh trong Sắc xuân:
Còn em
Tôi khỏi thất tình
Uống đi
Say cuộc bình sinh với đời
Hình ảnh quê hương gợi lên trong tác phẩm của nhà thơ qua bài Lung linh đêm Huế:
Lung linh phố đổ miên man
Huế như đã ngậm
Làn hương lên ngàn
Và trong bài Thấp thoáng Thiên An:
Gặp em một thoáng mong manh
Thiên An như đã
Mộng quanh bên trời
Trong tiết nhịp nhẹ êm của thể lục bát, ngôn ngữ thơ của Lê Ngã Lễ phong phanh âm hưởng của Lão giáo, Phật giáo, chữ trong thơ của anh không cầu kỳ, không mới, đôi khi còn dư âm của mùa cũ. Nhưng chính cái dư âm đó mới làm nên một hồn thơ mộc mạc của Lê Ngã Lễ. Một hồn thơ dặt dìu cảm xúc rất gần gũi với thiên nhiên, con người và phía xa xăm của mơ ước là một cảnh giới của Đạo mà tác giả luôn với tay đến bờ bên kia:
Còn tôi
Khất thực câu thơ
Con tim
Chín
Rụng
Bên bờ thời gian.
(Huế, 9/2007)
Lê Huỳnh Lâm
*
Nhà thơ Lê Ngã Lễ và Đặng Như Phồn. (Ảnh: Que Vo)
***
Ảnh chân dung: Lãng Hiển Xuân