Joomla 1.7 NivoSlider developed by NewJoomlaTemplates in collaboration with best web hosting reviews and ratings.
Print

NHÀ THƠ VIÊM TỊNH

Giới thiệu Nhà thơ Viêm Tịnh. 

 

 

tnhviem.jpg

 

 

Tên thật: Võ Công Danh Ngọc

Sinh năm  1945

Quê quán: Vĩ Dạ Huế

Hiện sống và làm việc tại Huế

Địa chỉ: 21 Huỳnh Thúc Kháng, Huế

Email: This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.

http://danhngoc.blogspot.com/

ĐT: 0914079095
Tác Phẩm Những Dòng Sông Đêm Thơ Lê Ngọc Thuận, Nguyễn Miên Thảo, Từ Hoài Tấn, Viêm Tịnh. NXB THuận Hóa 2007.
nhung_dong_song_dem.jpg

 

CỦA MỘT THỜI


Gửi H.Hải

 

những bật thang đưa ta về
có em ở bên ta
hơi ấm sưởi mùa xuân lạnh giá
chỉ còn em
bên bờ Vĩ Dạ thuở ấu thơ
trong khu vườn người bạn thời đi học
ta ngồi quạnh hiu
nghiệm ra mình đang sống

rồi cũng phải ra đi
một ngày sẽ đến
những con đường nhỏ
đất và những viên sỏi
lạo xạo dưới bàn chân trần rất thật

những người phụ nữ bên đời
chỉ riêng em cho ta hơi ấm
cho ta hương nồng
mùa đông của lẻ loi
không thể rời

ta đã về căn phòng không em
bên dòng sông biêc màu phỉ thúy
lòng buồn như trời chớm hoàng hôn 

 

MỘT NGÀY CỦA CHÀNG LÃNG TỬ

 

Tặng Hùynh Ngọc Thương

 

Sớm mai

 

Đắp chăn chiều lạnh hững hờ

Nghe người trở lại còn ngờ chiêm bao

Ngày xưa từ biệt lời chào

Tiếng chân bước vội thuở nào chưa quên

 

Đứng bóng

 

Trong em giọt lệ âm thầm

Tay ôm thương nhớ tháng năm mõi mòn

Hương ngàn xanh lá xuân non

Ngày ngày hong nắng hồng còn bóng xưa

 

Xế chiều

 

Tuổi chữ lá nhuộm vàng thu

Tóc màu khói trắng mù mù sương xanh

Tiếng thầm hiu hắt cổ thành

Rêu phong gác nhỏ bên cành xứ xư

 

 

 

KHÚC THỜI GIAN

 

Mây vần vần cuộn đỏ phù sa

Bềnh bồng hội tre gióng

Âu yếm làng quan họ

Huyền diệu tứ thân đưa người phiêu bạt

Bước chân thiên lý quên nẻo đi về

Mãi mê trải mộng sóng nước

 

Gió quay lốc xoay vần thuỷ mặc

Lững lơ nụ mai vàng

Hương ngát trời thôn nữ

Dang rộng đôi tay thanh xuân với gọi

Trầm ẩn hoàng thành đông hanh giá buốt

Tỉnh giấc chiêm bao sáu tiền

 

Trăng mênh mông một khung hội hoạ

Cành trúc nghiêng môi hồng

Vời vợi hồn lãng tử

Tháo thứ phương nam gót hồng hò hẹn

Hồi thở thì thầm cung bậc trần gian

Chết lịm trái tim tưởng nhớ

 

 

NẾU, TA KHÔNG ẢO GIÁC VỀ MỘT SỰ THẬT

 

nếu, ta không ảo giác về một sự thật

thì đó là nơi chốn ta sẽ về

ta sẽ sống như đã sống

ta sẽ tự đắm mình bên dòng sông

dòng sông xanh ngát mùi hương mộng tưởng

 

nếu, ta không đốn ngộ đời người

thì ai sẽ đốn ngộ giúp ta

ta sẽ đứng đâu để Hành Phương Nam

của ông Nguyễn Bính ở cõi trời xa lắc

để tô hồng cho kẻ giang hồ lưu lạc

Mà nơi nào là chốn nương thân

 

nếu, ta ta không còn chút mơ luyến một sắc hoa

thì còn đâu thế gian này đang hừng hực

đổi thay từng giây từng phút

cuồng cuộn trôi

như thể dòng sông nước lũ

dìm chết đi một kiếp người

 

nếu, ta không chắt chiu tình bạn tình yêu tình nghĩa

thì ra răng cho hết một quãng đường

hề, cho ta nhìn và thấy

nỗi buồn tênh và niềm hạnh phúc

em đã hiến tặng cho ta

trái tim nóng bỏng

 

nếu, ta không được nghe tiếng em thì thầm

từ một khoảng trời phương Đông xa tắp

dù tiếng yêu đương đã qua năm tháng

hề, ta sẽ thui thủi một mình

qua sa mạc

tìm cội nguồn của nước

rất tệ, chưa chắc tìm được trái chà là

đừng nói chi đến một ốc đảo

 

nếu, thế thôi thì cho cùng tận

cũng tự mỗi người

thấy được nơi cần thấy.

 

 

 

TÂY THI

 

Em cười lụa xé tơ tằm

Cho ai đứng lại nghe thăm thẵm buồn.

Đưa nhau vào chốn mê tuông.

Nụ mãn khai cũng như tuồng chèo thôi.

 

U.U.

 

Trăm năm hẹn cuộc vuông tròn

Xa đi có mấy lối mòn mộng du

chờ nhau trong nẽo sương mù

rời thôi thấy được u u một màu

 

VỌNG

 

Uống nước sông Hương

Chôn chân núi ngự

Nghe chuông Thiên Mụ

Vọng tình Trà Am

 

NHƯ RI

 

Ta thấy mặt đất phẳng như lỳ

Té ra lủng củng tựa như ri

Sông dài mấy chập bờ như bến

Ai đứng ở mô cũng gập gềnh.

 

LI BÌ

 

Gửi Văn Viết Lộc

 

Có người đi du lịch

Để lại ta một mình

Ngu chi ta không uống

Rượu mô cũng li bì.

 

TÀ LƯNG

 

Anh còn nữa thời gian yêu em

Nguyệt tà lung say niềm cỗ độ

Gió mây se sua hương sông Bé

Ngự Bình ơi ta đứng chỗ mô?

 

SƯƠNG KHÔ

 

Ngủ một giờ rượu thoáng bay

Tỉnh rượu Nam Kha nằm say tại chỗ

Ai ngờ ri, ai ở mô

Sao ta lãng đãng sương khô giọt buồn.

 

NGUYỆT MỜ

 

Ơi em, tình vẫn dấu yêu

Phương Nam mà ngỡ buổi chiều Huế xưa

Tà lung là chuyện sông mưa

Yêu là chết một điểm mùa tình nhau.

 

NẮNG VÀ MƯA

 

Sài Gòn có chút nắng mưa

Sài Gòn có giấc ngũ trưa Sài Gòn

Em thì xanh biếc đọt non

Còn anh hái mộng vàng son xế chiều.

 

BỌT TĂM

 

Em đang gối mộng bên trời

Nơi đây xa quá lời mời trăm năm

Giữa tàn cuộc rượu bọt tăm

Còn ai ngồi lại ăn năn phận người.

 

SỞ TỪ

 

Rượu uống từng ngụm có say

Rượu uống một chặp đắng cay phận người

Thôi em cuộc hẹn một lời

Vỗ tay nghe khúc nhạc đời tuyết phai.

 

KỆ RƯỢU

 

Thứ hai đến thứ sáu

Ngày nào cũng phải yêu

Còn hai ngày thì nghỉ

May ra, mới sống nhiều.

 

YÊU HÈ

 

Em ta đến thế là cùng

Yêu như điên dại sánh thùng rượu vang

Ngập trong ngụa đục lang thang

Thấy mô cũng chỉ mình nàng với ta.

 

LƠ MƠ

 

Say phương Nam mơ về phương Giữa

Nghe em thủ thỉ giọt mưa buồn

Té ra xứ Huế sầu như rứa

Dòng chảy sông Hương mãi lững lờ.

 

NHỊP SỐNG

 

Nghĩa địa có chi vui

Sao ta lại tìm tới

Tình theo ngàn nhịp tim

Một nhịp để đi tìm.

 

HẸN VỀ

 

Sông ơi sao cuồn cuộn

Xua đời ta đi đâu

một ngọn lá đêm thâu

Cũng tỉnh muôn ngàn kiếp.

 

XUÂN TƯ

 

Em là sông hay là biển

Sao đồng vọng nhịp hiển hiện từng ngày

Xanh như nụ lộc chốn này

Có không một cuộc biển đầy sông xuân.

 

PHƯƠNG MÊ

 

Loan ơi, hề cuộc thuỷ trầm

Cánh chim bõ chốn phong thần rong chơi

Em vui nhập thế một thời

rời ta để lại như người phù sinh.

 

DUYÊN

 

Mai ta lá ngút ngàn rơi

Thì em vẫn cứ một đời tìm nhau

Dấu yêu ơi, chút duyên sầu

Là trăm năm đó bể dâu đâu mà.

 

HẢI

 

Bên đời có Sông là tri kỷ

Há chi một cuộc bể dâu

Sông dịu thơm làn môi thiếu nữ

Ru ta một khúc dạ cung thâu

 

LỤC

 

Bất ngờ thấy cuộc can qua

Làm như thế ấy mặn mà với nhau

Nhiều chung thì cũng vàng thau

Xin em thoang thoáng nỗi đau bên trời.

 

GHEN

 

Nơi đây lạ thấy đất ngời

Xôn xao ngọn lửa rối bời, em yêu

Ngày mai, ngày mốt tiêu điều

Vẫn còn một lá xanh rêu với tình.

 

LỤC ĐỤC

 

Ta về thấy cuộc rượu xưa

Thấy em xanh tóc giọt mưa đầu mùa

Thôi rồi, còn được cuộc thua

Nên khôn thì dại ai mua được tình.

 

SAY NỮA

 

Ta đi mới tỉnh cuộc say

Ta về chốn ấy em đày ta đi

Bởi em vẫn cuộc xuân thì

Cho nên em đã nhu mì riêng em.

 

Tháng 05 Sàigòn mưa.

Viêm Tịnh

 

----------

Ảnh: Lãng  Hiển Xuân 

 

 


 Copyright © 2008 - 2013 Võ Quê All rights reserved.