Joomla 1.7 NivoSlider developed by NewJoomlaTemplates in collaboration with best web hosting reviews and ratings.
Print

NHÀ THƠ TRẦN HỮU NGHIÊM

Giới thiệu cố Nhà thơ Trần Hữu Nghiễm.

 

tranhuunghiem%5B1%5D_383

 

Tên thật: Trần Hữu Nghiễm

Sinh năm: 1950

Nơi sinh: Quảng Điền - Thừa Thiên- Huế

Tốt nghiệp khoa văn,Đại học Sư phạm Huế.

Vào Tây Ninh dạy học ở Hòa Thành một thời gian, sau đó về Cà Mau sinh sống và mất tại đây vì bạo bệnh.

Hội viên Hội Văn học nghệ thuật Cà Mau.

Thể loại: Thơ

*  Giải B về Thơ Bộ Đại Học và Trung học chuyên nghiệp 1988-1989.

*  Giải B về thơ trường Đại Học kinh tế Quốc dân Hà Nội 1991.

 

Thơ đã in trên nhiều tạp chí, báo Trung ương, các địa phương, các thi tuyển.

 

Tác phẩm:

- Xao xuyến không tan NXB Mũi Cà Mau, 1989. 

- Thơ Trần Hữu Nghiễm Hội Văn Học Nghệ Thuật Cà Mau, 1990.

 

IMG_1709 by you.

 

 

 

NHỮNG HANG CÂY GIÃ TỴ

 

Bỗng nhớ hàng cây giã tỵ
Chiều xưa mới lớn trong sân
Trường ơi thương sao tà áo

Người ơi thương không dám gần
Hai bên bờ đường nho nhỏ
Hai hàng giã tỵ chờ ai
Có tôi những chiều thơ thẩn
Bâng khuâng biết mấy năm dài
Rồi tôi rời xa phố cũ
Xui chi vẫn nhớ thương hoài

Bạn bè của tôi gặp lại
Nhắc nhau về hàng cây xưa
Ngôi trường bao nhiêu người bao ngã
Bây giờ ai đón ai đưa?

Đã hơn mười năm, có phải?
Tôi già như thể người xưa
ở nơi tận cùng đất nước
Độc ẩm buồn thương giữa khuya

 

DẤU XƯA

 

Người đi, người đã xa rồi
Nhớ không, đã có một thời nên thơ
Đồi cao, chùa cổ, chiều mơ
Tiếng thông reo đến bây giờ vẫn xanh
Dốc xưa bước chậm đôi mình
Bóng ơi, đôi bóng lung linh mặt hồ
Thương nhau chín đợi mười chờ
Thương nhau ai biết bây giờ như không
Cổ thành hoa sứ bâng khuâng
Rêu ơi đã phủ bao lần dấu xưa

 

HẠNH PHÚC

 

Trời bỗng trong không một áng mây
Một mầu xanh thanh thoát dường này
Ơ hay ta hết buồn từ độ
Hiểu được đời ta là cỏ cây
Trời đất bỗng dưng thành bè bạn
Câu hát người xưa tưởng của mình
Chén rượu nồng đắng như hạnh phúc
Ai gọi ta về giữa thinh không?

 

ĐÊM CÀ MAU

 

Cà Mau chẳng mưa dầm như Huế

Mà sao ta thấy buồn vô cùng

Đầu tháng trăng vừa non một nửa

Thẩn thờ ta bỗng nhớ mông lung.

 

Thèm bạn cùng ta ngồi đối ẩm

Chuyện trò cho đỡ nhớ đỡ quên

Thèm bạn cùng ta ngồi im lặng

Cùng trăm năm gởi một nỗi niềm

 

Giọt trăng lấp lánh sân đầy nước

Bóng của ta soi bước thì thầm

Hỡi ơi tri kỷ từ muôn kiếp

Biết đến bao giờ ghé đây thăm

 

Chưa già chi sớm buồn tóc bạc

Cuối trời thương những hạt mưa thu

Sợi tơ còn vướng chân lục lụy

lặng nghe tiếng dế gọi hư vô.

 

NGẬM NGÙI

 

Không có ai để chia tay chiều nay
Nắng rưng rưng vàng
Bước chân như say
Gửi buồn thầm
Theo mây
Biết có ai đợi chờ nơi kia
Bụi mờ
Lau thưa
Người đi lầm lũi
Nhớ về chốn xưa.

Không có ai để chia tay chiều nay
Mình tôi đưa tiễn tôi này
Xin lòng vô ưu như ngày tháng
Xin lòng vô ưu cùng cỏ cây.

 

BẠN TÔI

 

Sống cùng những điều không thực
Gửi thân mình cho hư không
Bay trên muôn phương trời đất

Tặng nơi nơi những đóa hồng
.
Sống cùng những điều không thực
Hạnh phúc như là trong mơ

 

CHUYỆN TÌNH

 

Một đám cưới vừa mới đi qua
Bạn tôi trầm ngâm mấy phút
Điếu thuốc trên tay cháy mất
Đám cưới qua rồi bạn cũng bỏ tôi đi

Đóa hồng ngày xưa ép trong sách chắc đã khô
Trên khuôn mặt chàng trai già trước tuổi
Có chút gì như bối rối
Như không

Tôi ngồi lại một mình
Yêu vô cùng khoảng trời xa xăm
Đã mất.

 

BUỒN

 

Bỗng dưng buồn đến lạ lùng
Đám mây vô định giữa lưng chừng trời
Bỗng dưng buồn đến lặng người
Bạn xưa đâu giữa cõi đời mênh mông


Trần Hữu Nghiễm

 

 

tranhuunghiem%5B1%5D_383


 

 

 

 

 

   
 


 

 

 

 

 

     

 Copyright © 2008 - 2013 Võ Quê All rights reserved.