Nhà thơ PHAN NHƯ
- Details
- Published Date
- Written by Võ Quê
- Hits: 5639
Giới thiệu nhà thơ Phan Như
Còn có bút hiệu Cung Thiêm Sinh năm 1944 Dạy học. Làm báo tiếng Anh. Thơ đăng tuyển tập: Đồng Khánh mái trường xưa, Quốc Học trường tôi, Easy English...
Tác phẩm: Sóng vỗ mạn đời NXB Đà Nẵng.
Quanh ta hoa lá đang nhìn
Có khi nào đang đi, em tự hỏi:
Trên mái nhà có người đang ngủ trưa?
Đường còn xa, can chi mà bước vội,
Lá đang nhìn em, cây đang trổ hoa!
Đường xa ngái có em và có tôi.
Ừ thì có nhau bề bộn cuộc đời.
Ta bày cuôc, ném chơi hòn đá cuội
Giữa vô cùng mà chẳng nghe tiếng rơi.
Đẹp quá vô thường sương tan ngọn cỏ
Đừng đóng đinh vào mây trắng đang trôi!
Trăng soi mặt hồ sợ gì trăng vỡ.
Sóng lao xao bờ chỉ là sóng thôi.
Có khi nào đang đi, em dừng lại:
Lá trên cành đau đáu cúi nhìn ta
Nhựa một dòng xanh, một dòng xanh mãi.
Cây nở hoa rồi, sao người chưa nở hoa?Tôi đi qua nhà em bằng đôi cà khêu
Tôi đi qua nhà em
bằng đôi cà khêu
trẻ con vỗ tay cười
người lớn bĩu môi
và em thì cúi mặt
tôi đi qua vẫn lòng chợt mát
bởi vì cửa sổ xanh rêu
có loài hoa tím leo
áo tôi rách vai
nào ngỡ vỗ cánh tình
con bướm vội bay theo
Tôi đi qua đời tôi
bằng một cái tên
khi quay gót trở về
mộ bia nào yên
đá còn mỏi mệtai gọi tôi giữa đời tha thiết
tôi chỉ là một cái tên
trên môi người yêu ghét
xin cho tôi thịt da còn ấm tay người
tôi sẽ nói yêu em
Nên xin ngồi lại gần
ngọn cỏ hèn xanh lòng sỏi đá
trong kiếp sống bình thường
vẫn có niềm cao cả
em có nghe triền cao thác đổ
âm thầm giọt lệ ngàn xanh
Nên chi xin xoá sổ đời
quay trở về quê nhà chốn cũ
ta bày lại cuộc chơi
như một thời trẻ dại
ván ăn thua đâu cần mặc cả
tan cuộc rồi ta xoá dấu chân đi!
Je passe devant ta maison sur des échasses
Je passe devant ta maison
sur des échasses
les enfants battent les mains en riant
les adultes font la moue
et toi, tu baisses le front
je passe encore, coeur rafraichi
car à une fenêtre aux mousses vertes
grimpe une fleur violette
mon habit se déchire à l’épaule
sans voir, de ses ailes d’amour,
un papillon qui s’envole.
Je passe à travers ma vie
avec une appellation
à mon retour
les tombes ne reposent pas en paix
les pierres encore fatiguées
qui m’appelle si tendrement en vie
je ne suis qu’un nom
sur les lèvres de ceux qui m’aiment ou me détestent
prière de me donner un corps attiédi de tes mains
je dirai que je t’aime
je prie donc de m’asseoir près
une herbe humble verdit l’allée de gravier
dans une existence ordinaire
luit toujours une grandeur
entends-tu des chutes d’eau gronder
et des larmes en silence écouler ?Traduit par THÂN TRỌNG SƠN
Giã biệt tinh châu
Thôi xin chào sợi dây leo màu xanh
đã dịu dàng buộc lấy đời anh
tôi đâu dám ở chốn nào lâu quá
cánh chim hèn nhớ cội mong manh
Thôi xin chào đôi mắt màu rêu
đã ngậm ngùi xa dấu nhìn theo
tôi đâu dám phụ phàng chi mấy
nhưng ra đi là chuyện đã liều
Xin giã biệt tinh châu
một phố nhà thấp thoáng trời sao
mai kia ở tầng cao gác rộng
cũng xin trồng mấy cọng xanh rau
Xin xa dấu ngọt ngào
dù đi tìm có được chi đâu
mai kia dưới chân trời xa ngái
thương nhớ bạn bè năm tháng cùng nhau
var page_note_ratio = 1;
Con đường trước cửa trường Đồng Khánh
Em còn nhớ không
có con đường
kỷ niệm còn xanh dấu chân
mỗi viên gạch ô vuông
là một chuyện tình buồn
Hai vòm cây sao
khua đau hồn kỷ niệm
sao lại gọi cổng trường vôi tím
bọn tôi mấy đứa
lang thang những năm 60
nắng mưa không bỏ một ngày
đón giờ tan học
khi tiếng trống đã thay bằng tiếng chuông
gót chân khua nghìn cánh hạc
Ôi con đường áo trắng
giữa ngàn sao lấp lánh
biết đâu là mắt em
Thư anh viết hai năm
em xé một giờ như gió
khi bắt đầu biết chia xẻ đắng cay
bọn anh mỗi người mỗi ngã
con cáo chết ba năm
còn ngoảnh đầu thương nhớ
ôi con đường quá khứ
dài suốt một đời người
chiều nay
có ai đốt lửa bên trời
trong tôi hai hàng phượng đỏ
âm thầm tưởng niệm một cổng trường không còn vôi tím
Và em chân trời góc biển
đã dẹp nỗi nhớ quên?
P.N