TRANG THƠ THÂN THỊ VÕ CÂY – (Sài Gòn)
- Details
- Category: Thơ
- Published Date
- Written by Võ Quê
- Hits: 6057
Một góc Giáo đường Tam Đảo
(Ảnh: Võ Quê 16.9.2011)
THAN!
Trời hỡi vì sao mưa vẫn rơi?
Vẫn làm lũ lụt,úng khắp nơi!
Sài Gòn đường sá thêm sạt lỡ!
Phố Huế ven sông thiếu đất bồi.
Bài Thơ không có ai họa lại,
Tin Nhắn cũng quên hồi âm rồi!
Xa nhau hơn cả ngàn cây số!
Làm sao thăm hỏi được anh tôi ?
Sài Gòn 01112011
THÂN THỊ VÕ CÂY
.
HỌA BÀI THƠ “THAN!” CỦA THÂN THỊ VÕ CÂY
Mùa đông mưa Huế vẫn thường rơi
Lũ lụt ít, nhiều tùy mỗi nơi
Sài Gòn nước nổi đê sạt lỡ
Xứ Huế mưa tuôn bãi hết bồi
Máy móc hư đành chưa họa lại
Thơ, Tin nhận cũng đã xem rồi
Dẫu xa nhưng hãy còn phận, số
Còn ngắn, còn dài chuyện em, tôi…
.
Võ Quê
Huế 3.11.2011.
.
MỪNG SINH NHẬT SAO KHUÊ
Góp phần mừng sinh nhật con
Là thêm một lời chúc đẹp.
Ngọn nến hồng vừa mới thắp
Lung linh cháy, sáng đời con.
Sài Gòn ngại gì mưa tuôn
Vun thêm cho đầy nỗi nhớ!
Dẫu biết còn nhiều cách trở
Vẫn mong hội ngộ đoàn viên.
Lòng cha ấm áp yêu thương,
Tim mẹ tràn đầy khát nguyện.
Tình anh bao la, trong sáng
Mừng con có được vợ hiền.
Sao Khuê! Cô muốn gọi tên
Cho dù con không còn bé
Không còn quấn bên chân mẹ
Như xưa con vẫn hay làm.
Ngày nay cô đã vui thầm
Thấy con chịu thương, chịu khó
Học tập miệt mài, trăn trở
Đền đáp tình nghĩa mẹ cha.
Dù con đang ở xa nhà
Ba con vẫn quà sinh nhật:
Bài thơ gửi cho con đọc
Dở! Hay! Xin chớ "càm ràm"!
Tình sâu, nghĩa nặng chứa chan
Gia đình vẫn luôn yêu dấu
Chỗ dựa cho con mai hậu
Dù con thành đạt trời Âu!
Mẹ con ở dưới mộ sâu
Vẫn hướng về con thương nhớ.
Mong tương lai con rạng rỡ
Tỏa sáng dâng đời nghe con!
Sài Gòn 26 10 2011
THÂN THỊ VÕ CÂY
.
HỌA BÀI THƠ "VIẾT TRONG NGÀY 20 THÁNG 10" CỦA VÕ QUÊ
(http://www.voque.org/index.php?option=com_content&view=article&id=1245:vit-trong-ngay-20-thang-10-vo-que&catid=5:th&Itemid=26)
.
Lần đầu tiên anh chia xẻ với em
Những hụt hẫng trong anh chợt hiện.
Em sẽ thắp ngọn nến sáng lên
Xua bóng đêm nỗi buồn vô hạn!
Bình minh đến đón chào ngày mới
Nắng vàng tươi đến tận chiều hè
Ngày vui dài, hoàng hôn đến muộn
Anh cùng em dạo bước sơn khê.
Cùng thiên nhiên cây cỏ làm vui
Đừng thắc mắc lo phiền mai hậu.
Mở rộng lòng mình ra, đừng giấu!
Bằng cung đàn, điệu nhạc, vần thơ.
Sống thực lòng ngay cả trong mơ
Có khát vọng gì anh cứ nói!
Em sẽ nghe, xin anh đừng ngại,
Đừng âm thầm thui thủi một mình.
Anh là Nhà Thơ được tôn vinh:
Là linh hồn của Thành Phố Huế!
Cho dù mai hoàng hôn bóng xế
Anh vẫn được mọi người tha thiết yêu thương.
THÂN THỊ VÕ CÂY
.
NÓI VỚI TIỂU KIẾU.
Tiểu Kiều ơi, tại răng mi chết sớm?
Một ngày thôi, không chịu đợi tau về?
Không một lời trăn trối gửi anh Quê!
Để anh phải ôm sầu mồ côi vợ!
Ngày mồng một cùng anh Quê đi mộ,
Đá hoa cương đen bóng đẹp chưa tề?
Hoa chung quanh, trùng điệp núi cùng khe,
Trời và nước: một màu xanh chung thủy.
Anh đã xây: Mi với anh hai mộ,
Giống hệt nhau, còn ở cạnh bên nhau.
Tình của anh vẫn trọn vẹn trước sau,
Thơ anh nữa dành riêng cho mi đó!
Tiểu Kiều ơi, mi có hay không hở?
Con trai mi thành đạt ở Sài Gòn.
Còn đứa kia:cưới vợ vẫn chưa con,
Đều du học, biết bao giờ về lại?
Chỉ anh Quê vẫn một mình mòn mỏi,
Vẫn mỗi ngày lủi thủi nấu xôi chuông.
Bàn thờ mi vẫn nghi ngút khói hương.
Cơm, canh cúng, vẫn mỗi ngày ba bữa.
Phòng mi ở vẫn màn che, trướng rủ,
Một màu hồng như thể tối tân hôn.
Hồng từ chăn, từ nệm, đến gối ôm,
Từ đồ đạc đến màn che cửa sổ.
Rứa mà mi, tại răng lại không ở?
Lại lên nằm đỉnh núi ngắm trời xanh?
Nhìn dưới chân:dòng nước biếc vòng quanh.
Cách nhà mi những hai lăm cây số.
Vành Đai Trắng! Vẫn còn đi thêm nữa,
Qua ngã ba Ân Ái vẫn chưa thôi,
Khổ anh Quê! Phải qua lại hai nơi,
Mặt hốc hác, tóc, râu đâm tua tủa.
Trên núi mưa, về phố đường nắng dữ!
Nên áo mưa, bảo hiễm luôn theo anh!
Mặc áo vào, lại phải cỡi ra nhanh,
Cỡi rồi mặc, trên đường thăm mi đó!
Năm hai ngàn mười một, tau luôn nhớ!
Đầu tháng, đầu năm: tau đã đến nơi ni!
Hãy an lòng mà yên nghỉ, nghe mi!
Huế 01,01,2011
THÂN THỊ VÕ CÂY
NHỜ
Hôm qua nói với Kiều
Bằng những dòng email
Giờ đây chợt nhớ lại
Thấy ân hận đôi điều:
Làm răng Kiều đọc được?
Email ơi email?
Đành nhờ anh Quê vậy
In ra rồi đem theo
Lên đốt thơ trên mộ
Cám ơn anh rất nhiều.
Gửi Kiều lời cầu chúc:
"Chốn non bồng tiêu diêu!"
Saigon 22.10.2011
THÂN THỊ VÕ CÂY
.
LO
Anh đi Thanh Hoá
Hội Thảo ba ngày
Nói đi mồng bảy
Sẽ về mồng mười.
Hôm nay mười bốn
Chả thấy tăm hơi
Không thơ, không điện,
Web cũng chẳng chơi.
Lo anh không khoẻ,
Đừng bệnh anh ơi,
Trời làm mưa bão,
Lũ lụt đến rồi !
Mong anh vô sự
Mau về tới nơi
Cầu xin Trời Phật,
Phù hộ anh tôi.
THÂN THỊ VÕ CÂY
.
THĂM HỎI
Anh đi Thanh Hoá đã về chưa?
Ba ngày Hội Thảo các Nhà Thơ,
Thời gian vùn vụt như tên bắn,
Năm ngày:đội nắng, với chờ mưa.
Em sinh ra ở tận Trường Xuân,
Trống Đồng Ngọc Lũ: chỉ khác thôn,
Cùng Huyện Đông Ninh, Tỉnh Thanh Hoá,
Cùng chung nhau một Xã Đông Sơn.
Về Thanh xin hãy đến Bến Sung,
Thịt rừng, măng luộc chấm mắm tôm.
Bánh khoái Nguyệt Viên ngon nổi tiếng,
Chả tôm Nông Cống nhớ dừng chân.
Bỉm Sơn:bền, chắc nhất Xi măng,
Bãi tắm không xa lắm: Sầm Sơn!
Lưu danh muôn thuở Hòn Trống Mái,
Khắc tên trên đá :lúc viếng thăm.
THÂN THỊ VÕ CÂY
.
HÀNH LÝ CHO ANH
Anh bão :"Mai ra Thanh Hoá
Hội Thảo Thơ hết ba ngày".
Đêm nay em lo hành lý
Gói trọn tấm lòng của cây.
Trước hết đem theo cây lớn
Cho anh dựa lúc đợi chờ.
Bóng cây:nắng lên che mát,
Dẫn anh đi tìm ý thơ.
Lá cây cho anh làm quạt,
Khi cần che nắng,che mưa.
Cành cây:tay anh làm gậy,
Lên đèo, xuống suối chẳng thừa.
Rễ cây cho anh ngồi nghỉ,
Mỗi khi anh thấy mỏi chân.
Nhựa cây cho anh giải khát,
Nước đâu? Chẳng biết xa? gần?
Trái cây cho anh đỡ dạ,
Năm trăm cây số đường dài.
Còn vài mươi cây số nữa
Là anh đi sẽ đến nơi…
Vỏ cây đun nước anh tắm,
Than cây sưỡi ấm cho anh.
Lập đông trời đà chớm lạnh,
Mong anh giấc ngủ an lành.
Còn áo quần sao không xếp?
Anh xem thấy có cần không ?
Thơ anh dày hơn sương,khói,
Góp phần Hội Thảo thành công.
Hào quang chói loà rực rỡ,
Áo quần gì nữa mà mong?
THÂN THỊ VÕ CÂY
.
MƯA HUẾ
Huế trời mưa
Không nghe tiếng
Nỏ chộ hột.
Răng biết mưa?
Bỡi lanh buốt
Thấm tận xương.
Tóc, tay, chân,
Quần, áo: ướt.
Các hàng cây
Đều sủng nước!
Con gái Huế
Giống hệt mưa:
Yêu không nói,
Hỏi không thưa.
Chỉ làm thơ,
Tim rực lửa.
THÂN THỊ VÕ CÂY
.
GIẤC MƠ TAM ĐẢO
Nghe anh kể chuyến đi Tam Đảo
Mười lăm hôm chỉ để làm thơ
Đêm về em cũng nằm mơ
Cũng đi cho biết bến bờ quê hương.
Cách Hà Nội tám lăm cây số
Máy bay rồi lại chuyển sang xe
Độ cao xa phố, gần quê
Sáu trăm lên nữa sơn khê một ngàn.
Nóng rồi lạnh tuỳ trời mưa nắng.
Nhìn xung quanh chỉ gió vờn mây
Cổng Trời, Thác Bạc là đây!
Bao nhiêu cảnh đẹp, lạ, hay quá chừng!
Mưa non cao xanh rờn cây cỏ
Muôn chim ca hòa với suối reo.
Thiên nhiên tinh khiết biết bao!
Cám ơn Tam Đảo đón chào khách thơ.
Thân Thị Võ Cây
MỪNG ANH
Mừng anh về lại Huế rồi,
Thắp đèn ngũ sắc để soi thuyền rồng.
Đèn tím: tha thiết nhớ mong,
Đèn xanh:nước chảy sáng trong thanh bình.
Đèn hồng ấm lửa chung tình
Màu vàng là ánh bình minh đón chào.
Đèn trắng nháy mắt gọi sao,
Trường Tiền rực rỡ đèn màu pháo hoa.
Mừng anh đã trở lại nhà,
Sông Hương xanh biếc đầy hoa phượng hồng.
Đông Ba, Đại Nội, phố phường,
Dạo quanh lăng tẩm, Huế thương hẹn hò.
Này đây bến đợi, vườn chờ,
Nghiêng che chiếc nón bài thơ trên đầu.
Hồ sen thuỷ tạ không sâu,
Lính đá canh gác dãi dầu nắng mưa.
Tự Đức, Khải Định: cảnh xưa,
Vẫn nghe tiếng gọi hồn thơ muôn trùng.
Hình Huế chụp đẹp quá chừng!
Chỉ thương nhớ Huế, xin đừng... nhớ ai!
Thân Thị Võ Cây.
.
THƠ VÂN – Thân Thị Võ Cây (Sài Gòn)
.
Anh Quê ơi, đi chi xa dữ rứa?
Anh làm chi tận Tam Đảo, Ba Vì?
Cách Hà Nội tám lăm ki lô mét,
Nơi đó còn thành thị hay thôn quê?
.
Anh lên đó bằng cách chi rứa hỉ?
Đi máy bay, tàu lửa hay xe đò?
Anh là một cánh chim không biết mỏi,.
Mới nơi này, thoắt cái đã bên tê.
.
Cùng ở Huế không cách chi thấy mặt.
Huống chi chừ đã tận tít mù khơi.
Anh đến đó định cư hay du lịch?
Trăng thu này soi bóng anh với ai?
.
Anh đi rồi ngôi nhà anh ai ở?
Ai sẽ lo thức dậy nấu xôi chuông?
Mộ Tiểu Kiều ai ngày đêm nhang khói?
Thơ ai còn nhả nhạc trên sông Hương?
.
Thân Thị Võ Cây
(Sài Gòn)
.
THƠ ĐÁP – Võ Quê (Huế)
.
Quê hương mình có chi xa mô rứa
Lên “lờ tham” trên Tam Đảo, Ba Vì…
Cao một ngàn năm trăm chin mươi mét
Tam Đảo đang là nửa phố nửa quê
.
Huế - Tam Đảo với hai phương tiện hỉ!
Đi máy bay rồi lên đó bằng xe
Khát vọng sống có bao giờ biết mỏi
Nên mới nơi này thoắt cái đã bên tê
.
Em ra Huế, tiếc anh không chộ mặt
Thơ cho nhau gần lắm, dẫu mù khơi
Vừa sáng tác vừa làm người du lịch
Mưa trung thu trăng chẳng hiện bên trời
.
Anh đi rồi nhà có ai mà ở
Nơi xa này đêm hoài niệm xôi chuông
Mộ Tiểu Kiều hẹn ngày về nhang khói
Điệu ca tình của anh vẫn man mác sông Hương *
.
Võ Quê
Tam Đảo 13.9.2011.
-----------
* Hằng đêm trên thuyền sông Hương các ca nương vẫn hát bài "Biết ai thầm đưa", điệu tương tư khúc của VQ.
*
THƠ VÂN – Thân Thị Võ Cây (Sài Gòn)
.
Ui chao ơi! Lên chi cao dữ rứa?
"Để làm thơ"! Nghe hiện nguỵ chưa tề!
Cao sẽ lạnh, vì toàn mây với gió!
Gần một ngàn sáu trăm dặm sơn khê!
.
Ở nơi đó có điều chi thú vị?
Đã rủ rê, mời gọi bước chân anh?
À! Phải rồi! Chắc rất nhiều sơn nữ!
Chuyên ở trần, với tắm suối khoả thân?
.
Còn núi đồi! Nơi mô mà không có?
Gần Huế mình: Bạch Mã thiếu chi thơ?
Trăng thu sáng vào đêm rằm thành phố.
Đâu có ngờ anh lên đó dầm mưa.
.
Anh ở đó khi mô mới về lại?
Sợi tóc nào Tam Đảo níu chân không?
Nhớ mặc ấm, xoa dầu phòng cảm lạnh.
Cả trời thơ xứ Huế ngóng lẫn trông!
.
Thân Thị Võ Cây ( Sài Gòn)
.
THƠ ĐÁP – Võ Quê (Huế)
.
Hội Nhà văn mời lên cao như rứa
Mười lăm hôm viết, lách… hiểu chưa tề!
Nóng lạnh thất thường chỉ mây cùng gió
Thác Bạc, Cổng Trời… thắng cảnh sơn khê…
.
Nơi Tam Đảo thiên nhiên là thú vị
Chốn non ngàn cây cỏ gọi mời anh
Mới nửa tháng nỏ gặp ai sơn nữ
Còn "chân dài" không lên suối khỏa thân
.
Tất nhiên rồi núi đồi mô chẳng có
Bạch Mã làm đường, chưa đón khách thơ
Đôi lúc cũng phải xa trăng thành phố
Lên núi rừng bạn gió với bè mưa…
.
Sau nửa tháng, chiều nay anh về lại
“Sợi tóc nào Tam Đảo” - chỉ hư không!
Vỏ Cây dặn thấy ấm tình, thôi lạnh
Hiểu tấm lòng Huế đợi với Kiều trông…
.
Võ Quê
Huế, 20.9.2011