THƠ Ở CHÙA ĐÔNG THUYỀN
- Details
- Published Date
- Written by Võ Quê
- Hits: 6642
“Chùa Đông Thuyền tọa lạc ở xã Thủy Xuân, thành phố Huế, tỉnh Thừa Thiên - Huế. Chùa do Hoà thượng Tế Vỹ (đệ tử của Tổ Liễu Quán) khai sơn vào khoảng giữa thế kỷ XVIII. Kế tục trụ trì là ngài Tuệ Chiếu và Trung Hậu. Năm 1839, Hoàng nữ thứ 13 của Vua Gia Long là Nguyễn Phước Ngọc Cơ đã xuống tóc thọ giới sa di với Hòa thượng Tánh Không. Năm 1842, bà Ngọc Cơ (pháp danh Hải Châu) đã cùng mẹ và một số thân quyến phát tâm đại trùng tu ngôi chùa và tạo lập nguồn kinh tế phục vụ đời sống nhà chùa lâu dài. Kiến trúc chùa hiện nay do Sư bà Thích nữ Diệu Không và Sư cô Thích nữ Diệu Đạt tổ chức trùng tu vào năm 1987.”
Một ban mai tôi đưa Vân Hà lên chùa Đông Thuyền tìm thăm Sư cô Thích nữ Diệu Đạt trước khi cùng Vân Hà viếng lăng mộ Tiểu Kiều ở nghĩa trang phía nam thành phố. Trong khi Vân Hà đàm đạo với Sư cô tôi dạo quanh chùa vãng cảnh. Tôi thật sự thích thú khi bắt gặp những bài thơ treo ngoài vườn, trong nội thất với những đề tài rất bình thường, gần gũi. Tôi hình dung hành trạng của người nhà chùa trong một ngày đã được thơ dẫn dắt. Tôi chụp hình, ghi chép và sắp xếp thứ tự theo cách nghĩ của tôi.
Này nhé! Ban khuya khi tiếng chuông chùa ngân bằng an trong cõi tịnh, thức dậy tôi quơ dép đứng lên bật đèn ra khỏi căn phòng nhỏ. Súc miệng đánh răng xong tôi đun nước pha trà. Thú uống trà đã thành một thói quen tốt. Hương vị trà thơm giúp người tĩnh tại, nhẹ nhàng cho tư thế một ngày mới bắt đầu bằng công việc: làm vườn, tưới cây trong chậu, cắt hoa, đổ rác…
Sự vụ trong chùa đã xong là việc hóa duyên. Tôi đưa chiếc xe ra trước cổng chùa. Trước khi nổ máy xe là bài thơ nhắc nhở tôi chuẩn bị cho một cuộc hóa duyên viên mãn, xe và tôi là một, xe mau tôi cũng mau. Có ngày tôi không dùng xe, bước chân thiền hành đưa tôi trên những cung đường Huế. Tôi hình dung tôi thanh thoát từng bước nở hoa sen.
Thơ ở chùa Đông Thuyền đã tạo nên nét độc đáo riêng cho một Huế lắng sâu, trữ tình, thơ mộng. Với một ngày nên thơ, cùng thơ, khi mô có dịp về Huế bạn cùng tôi lên Đông Thuyền hí! Hóa thân vào thơ, tâm, trí huệ ta chợt hồi quang từng ngọn nguồn thương yêu, dạt dào thương yêu…
Quơ dép
Đặt chân lên mặt đất
Là thể hiện thần thông
Từng bước chân tỉnh thức
Làm hiển lộ pháp thân
.
Bật đèn
Thất niệm là bóng đêm
Chánh niệm là ánh sáng
Đưa tỉnh thức trở về
Cho thế gian tỏ rạng
.
Súc miệng đánh răng
Súc miệng đánh răng
Cho sạch nghiệp nói năng
Nước thơm là chánh ngữ
Hoa nở tự vườn tâm
.
Uống trà
Chén trà trong hai tay
Chánh niệm nâng tròn đầy
Thân và tâm an trú
Bây giờ là ở đây
.
Làm vườn
Đất đưa ta ra đời
Rồi đất ôm ấp ta
Sinh diệt trong hơi thở
Sinh diệt như hằng sa
.
Tưới cây trong chậu
Đừng thấy mình riêng lẻ cây ơi
Nước này tuôn chảy từ mạch đất trời
Nước này là đại địa
Ta có nhau từ muôn đời
.
Cắt hoa
Xin cắt một cành hoa
Tặng phẩm của đất trời
Hoa là vị Bồ tát
Làm đẹp cho cuộc đời
.
Đổ rác
Một thùng rác bẩn
Một bông hồng thơm
Muôn vật chuyển hóa
Thường trong vô thường
.
Trước khi nổ máy xe
Trước khi cho máy nổ
Tôi biết tôi đi đâu
Xe và tôi là một
Xe mau tôi cũng mau
.
Thiền hành
Ý về muôn vạn nẻo
Thiền lộ tâm an nhiên
Từng bước gió mát dậy
Từng bước nở hoa sen