CHUYẾN TÀU DUYÊN
- Details
- Published Date
- Written by Võ Quê
- Hits: 4979
Lâu lắm không đi tàu lửa, chỉ thỉnh thoảng lên ga Huế tiễn người đi hoặc đón người về. Hôm nay được đi tàu lửa. Một người bạn làm ở ga Huế ngạc nhiên la lên: Ủa! Anh mà cũng đi tàu à! Tôi hiểu trong mắt bạn từ lâu tôi chỉ là một người đưa rồi đón. Đôi lúc Hải bắt gặp tôi đón đoàn này, đoàn kia, trong nước, ngoài nước... tay bắt mặt mừng. Đôi lúc Hải lại nhìn thấy tôi đứng ngẩn ngơ một mình chờ con tàu hút bóng. Khi ra bắc, lúc vào nam. Mà không ngẩn ngơ, thẩn thờ sao đặng bởi đoàn đi rồi chỉ còn lại tôi với một mình ên!
Đứng chờ tàu đến ga Huế, tự nhiên tôi thấy ai đồng hành cũng trở thành bằng hữu. Tứ hải giai huynh đệ thật đúng trong bối cảnh này. Đầu tiên là hai du khách Ái Nhỉ Lan nhìn tôi cười thân thiện và không từ chối đứng chụp chung một “pô” hình với môi cười rạng rỡ. Dọc đường thiên lý, có thêm bạn mới cùng đi cuộc hành trình dường như ngắn lại. Thông tin ngang dọc từ bốn phuơng tám hướng cũng tràn trề theo từng câu chuyện kể.
Lên tàu, trong toa máy lạnh có ghế ngồi mềm tôi bất ngờ gặp lại anh Hồ Văn Thái Huỳnh, một người bạn dân phong trào trước 1975. Qua anh Thái Huỳnh lại được làm quen với anh Phạm Điện. Cả hai đều có nhà ở Sài Gòn, gia đình ổn định, con cái thành đạt, ra thăm Huế quê hương rồi chừ quay trở vô. Ba anh em ngồi trong toa hàng ăn tàu SE3 đã rất sôi nổi khi nói về Huế.
Mới hay, càng xa Huế, càng lớn tuổi những hồi ức Huế càng mới tinh khôi từng chi tiết. Những cuộc tình học trò giữa học sinh Quốc Học, Đồng Khánh. Những quán ăn dân giả mặn ngọt cay chua một thời trên đất Huế. Những giai thoại "mệ"buồn vui xưa nay. Những cuộc xuống đường mồ hôi, nước mắt, máu. Rồi Huế ăn, Huế ở, Huế mặc, Huế vui chơi. Huế thơ ca. Huế âm nhạc. Huế nắng Huế mưa…Tất cả cấu thành một bộ phim về Huế đẹp hình ảnh, giàu âm thanh và tỏa hương trong tâm hồn của những người xa quê vốn nặng tình với Huế.
Dường như đồng cảm với ba chúng tôi, những người đang làm nhiệm vụ trên toa hàng ăn cũng không giấu những nụ cười thân thiện, gợi mở. Chính sự gợi mở, thân thiện ấy đã giúp tôi tự tin hơn, có hồn hơn khi đọc những bài thơ, ca những bài ca về Huế. Không ngần ngại Phương Anh, một nữ nhân viên ngành đường sắt đã bấm giùm chúng tôi một khuôn hình và cũng rất vui, cởi mở khi chụp chung ảnh với người xứ Huế.
Tàu cứ lao vun vút trong chiều, trong đêm. Cảnh sắc hai bên đường cũng là những nét duyên quyến rũ người đồng điệu. Ngoài hai anh Thái Huỳnh, Phạm Điện trong toa tàu này tôi còn biết và làm quen thêm ni cô Thích nữ Diệu Thiện chùa Phước Thiện, Bến Cát Bình Dương, các em học sinh Hoàng Quý, Thu Huệ… vào Sài Gòn thi Đại Học. Cùng được nhìn ngắm những gương mặt đồng hành khác trên chuyến hành phương Nam rạng rỡ và thân ái!
Và ba chữ "Chuyến tàu duyên" là tên tôi đặt cho trang viết ngắn này. Với tôi, đất nước mình ai cũng có thể tạo nên những thiện duyên từ trên mỗi cung đường…
Sài Gòn, 26. 6. 2009