Nhà văn HỒ TRƯỜNG
- Details
- Published Date
- Written by Võ Quê
- Hits: 7834
Giới thiệu nhà văn Hồ Trường, hiện đang sinh sống tại Bến Tre
Tên thật là Phan Văn Lá. Sinh năm 1958. Quê quán: Xã Châu Bình, huyện Giồng Trôm, Bến Tre.
Hội viên Hội nhà báo Việt Nam. Hội viên Hội văn nghệ dân gian Việt Nam. Sáng tác thơ từ những ngày còn là học sinh trung học. Đại học Tổng hợp Văn; Đại học Báo chí TP. Hồ Chí Minh.
Nguyên là Chủ tịch Hội Văn học Nghệ thuật Nguyễn Đình Chiểu - tỉnh Bến Tre. Hiện nay là Phó Chủ Tịch Hội Văn học Nghệ Thuật Nguyễn Đình Chiểu - tỉnh Bến Tre.
Điện thoại: 075.823639 hoặc 0918257872.
Liên hệ qua email: This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.
.
CÂU HÁT CỦA NỘI
Tóc nội ngả màu nhưng câu hát còn xanh
Thường đêm về dâng lên dào dạt
Buồn vui đời người lặn vào câu hát
Thành nỗi niềm dân gian
Đêm yên lành nội hát thuở thanh xuân
Thuở cam phận khắt khe phong kiến
Thuở làm dâu mái đình đỏ ngói
Phận hẩm hiu con đóm đậu nhánh bần
Hát bao lời thương se thắm duyên tình
Bao đôi lứa hẹn hò sân đình bến nước
Bao lời trách người thương phụ bạc
Có vầng trăng lại bỏ quên đèn
Hát nghĩa nhân con cháu giữ gìn
Chiếc áo mặc rách rồi khéo vá
Câu hiếu nghĩa nhớ bằng biển cả
Thói đời hư không thiếu tiếng cười…
Câu hát qua lao nhọc một thời
Qua niềm vui từng mùa gặt hái
Qua nỗi đau đạn bom mờ khói
Về võng ru cháu ngủ ngọt ngào
Qua thuở đói cơm ruột thắt gan bào
Câu hát lại nhắc bề lo liệu
Hương lúa đồng quê bay vào làn điệu
Lại tỏa thơm từ ấy đến giờ
Dẫu nhớ, quên gian khổ đời người
Câu hát vẫn đượm màu xanh thắm
Sông nước, đồng quê, tâm tình xa lắm
Mênh mang theo câu hát lại về
Vẫn say như một thuở hát hò
Thuở con gái lúa đồng xanh mướt
Nắng trút, mưa dầm bàn tay cấy gặt
Đến khi cười đuôi mắt nhăn nheo…
Bà ơi, tuổi già bà góp lại bấy nhiêu
Nồng nàn trao cho từng đứa cháu
Lớn khôn rồi biết khi nào mang hết
Câu hát ru từ mái lá quê nhà.
.
.
CÓ MỘT NGÀY BÊN GÓC CHỢ
Mẹ vẫn gầy trong buổi chợ sớm
Gió từ bờ sông bay chéo khăn
Vuông chợ nhỏ
Gói bánh bèo xưa
Ao mới ngày xuân xúng xính
Còn đây bên dáng mẹ gầy
Hạt máu ta vùi trong đất
Dây bìm, cây sậy mọc lên
Trời cao mấy lần nắng
Đất thắm bao mùa mưa xanh!
Ta bỏ vườn hoang cỏ mọc
Theo hoa nắng xuôi dòng
Bỏ thượng nguồn tiếng chim kêu bên vách chiều trầm thiết
Hoa nắng ngày chảy vào đêm
Chim thôi kêu bên vách chiều tắt lửa
Ta về bên dây bìm, cây sậy
Mọc lên trên hạt máu ta vùi
Mẹ vẫn gầy trong buổi chợ sớm
Gió từ bờ sông bay chéo khăn…
Khúc hát thường chợt đến
Những khuya dưới phố một mình
"Sông dài nước chảy gieo neo
Lục bình trôi giữa dòng tim tím"
Khúc tình tang đẫm sương
"Chiều ơi bao giờ trở lại
Cho tôi gọi một con đò"
Khúc tình tang trống vắng
"Hỏi người bao giờ tháng bảy
Tôi đón em về trong mưa ngâu"
Gió chợt khua ngàn lá đâu đây…
.
KHÚC TỰ TÌNH
Tôi đã hát cùng người
Những mùa hồng đỏ cánh
Những ngày mưa xuân rắc bụi trên mắt môi cười
Em thấp thoáng trước cổng đời tôi
Tôi vu vơ sợ trò chơi dâu bể
Tay nâng niu vốc nắng đầu ngày
Nắng chảy tràn xuống cỏ
Lại vu vơ sợ trò chơi bể dâu
Đêm nay ai còn hát bên ga tàu
Hát trên đường vạn dặm
Trong vườn xưa trăng hoài niệm trên cao
Dây đàn tôi chạm khẽ
Dăm nhánh gió vô tình
Đêm nay tôi hát trên đường về
Nắng từ lòng tay trở ấm
Sao vẩn vơ hoài chuyện bể dâu.
HT
Trên cầu Rạch Miễu, Bến Tre ngày 30.3.2009.
Từ phải: Hồ Trường, Võ Quê, Thái Hồng, Song Hảo, Văn Quốc Thanh.