Joomla 1.7 NivoSlider developed by NewJoomlaTemplates in collaboration with best web hosting reviews and ratings.
Print

TRANG THƠ TRẦN HOÀNG VŨ NGUYÊN

Giới thiệu trang thơ Trần Hoàng Vũ Nguyên.

 

tn

 

Tên thật: Trần Hoàng Vũ Nguyên

Biên tập viên Đài Phát Thanh Truyền Hình Lâm Đồng

Email: This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.

http://vunguyen99.vnweblogs.com/

ĐT: 097.5077727

 

NGỰA NÚI

 

Lặng mình dưới túp lều che tránh bão mưa
không ngủ, trầm mặc đăm đăm xé toạc màn đêm,
xuyên suốt màn sương hư ảo, rưng rức dõi tìm
chút hơi ấm...
Điếng mình nghe ngóng...
Tiếng côn trùng khản giọng,
Ngựa cào vó bóng đêm...
Rướn mình, rồi lại khụy xuống!
Không thể nào thoát bỏ yên cương!
Nó rã rời, thèm khát cánh đồng xa...

Đâu thể chôn mình trong đêm tối?
Hứng cái lạnh xuyên qua sự chắn che?
Và cái buốt quanh đống rơm rục rã
Nó rùng mình, run rẩy, khát đắng...!
Nặng nề, đau đáu ngửi mùi hoang!
Gầy rộc, sót xa, bỏng rát...
Làm sao nó ngủ được,
khi trái tim tỉnh táo, đang hừng hực lửa?

Đêm trở mình... Rét bấc thổi sang...
Nó rùng mình,  giật phắt lên bằng tất cả sức tàn còn lại....
Điều huyền diệu, thiêng liêng...
Chiếc yên cương rớt xuống. Vết thương sâu, ngựa vẫn hăng hái đá nốt cái cửa, lao ra...
Nó thỏa thích đứng giữa thiên nhiên, hít căng khí trời đón một ngày mới...
chim trên đỉnh mùa gọi nắng

Tung bờm nước đại ...
phía trời xa ...nắng
                                gió
                                      cỏ  

                                               ngày

                      

 PHÍA TRƯỚC MÙA XUÂN

 Thu ngơ ngác
Chao nghiêng vàng úa
Em lặng thầm
Mỏng mảnh chiều buông

Đông buốt rét
Tê đời băng giá
Nép mê chiều
Cháy khát yêu thương !

Khen cũng thế, mà chê cũng thế
Có lẽ nào ngóng đợi ngàn năm ?
Em  yêu anh...! thương nàng Tô Thị !
Nung trưa Hè rực lửa yêu đương!

Không hóa đá...
Nắng mưa hờn dỗi...
Em...  không là Tô Thị ngàn năm
Và không thể đứng yên chờ đợi
Em đi tìm...
                    ...Phía trước  
                                         Mùa xuân.

Đà Lạt 07.07.2008

THẦM LẶNG

Em vẫn biết,
Những muộn mằn sâu thẳm...
Trót  đi chung...một quãng đường dài !
Bóng xưa đổ
Bên kia đời lạ lẫm...
Vó ngựa buồn rớt xuống chiều phai !

Lòng hoang mạc...
Ôi, cánh đồng khô hạn...
Tình xanh xưa...nắng xước hoàng hôn!
Hồn rệu rã
Mệt nhoài năm tháng !
Muộn tuổi đời...
Khao khát một vòng ôm !

Dẫu vẫn biết,
Tình bỏng rát khôn nguôi !
Em vẫn đợi, vẫn chờ ...miền xa vắng...!
Và lang thang trên cánh đồng..., thầm lặng...!
Với một điều mưng kín...lại sinh sôi !

 

LANGBIANG GIÓ

 

Những bước chân

dò dẫm trên con đường đã mở toang.

Phía trước là đại ngàn,

rừng sâu,

vực thẳm

Gió rít từ suối Vàng thả vào thung lũng thông

tràn qua ghềnh đá mênh mông.

Bàn chân tê buốt

trên những viên đá chông chênh,

trên những vạt lá thông trải mềm trơn trượt .

Rừng vẫn xanh.

Trời vẫn xanh.

Tôi đi trong gió rít từ suối Vàng thốc lên đỉnh Langbiang

Gió rừng rực từ phía xa kia

bảng lảng trong chiều.

Mây thả trần trên những vòm cây khao khát

                                 

Tôi đi trong chiều Langbiang

từ đỉnh núi hoang khai của thời tiền sử

Bắt gặp những cô gái K'Ho

gùi trên vai chiếc măng rừng;

Chàng trai K'Ho thổi lửa vào đêm

thắp tin yêu cuộc sống.


Tôi một mình

lên Langbiang chiều gió lộng

nghe lòng mình thanh thản

vô ưu...

Đà Lạt 07.07.2008

 

MƯA NGUỒN

 

Đêm trở giấc

Nhớ chơi vơi...!

Nghe mưa rụng hột....

Buồn rơi rớt  buồn !

Chừng như tiếng dội đầu truông

Mưa khao khát....

Trở về nguồn uyên nguyên !

Giọt sương ngậm nắng xuân mềm

Chừng như thấm đẫm....

Một đêm

Mưa nguồn

 

My photo

 Copyright © 2008 - 2013 Võ Quê All rights reserved.