Joomla 1.7 NivoSlider developed by NewJoomlaTemplates in collaboration with best web hosting reviews and ratings.
Print

Nhà thơ NGUYỄN ANH NÔNG

My picture!

 

 

Sinh năm 1959
Quê: Quảng Yên, Quảng Xương, Thanh Hoá
Nhập ngũ: 1980
Hiện là biên kịch phim

Trang chủ:

http://nguyennong.vnweblogs.com/

http://kimdieuhuong.vnweblogs.com/

Liên lạc:

ĐT: 091.2.139.968
098.2.004.343

This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.

This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.  


Các tập thơ đã in:
- Bàn tay lá cỏ (tập 1), 1993

- Bàn tay lá cỏ (tập 2), 1995

- Mây bay, 2000

- Những tháng năm ở rừng, 2005

 

                

      

 

- Kỵ sỹ ngựa gỗ (thơ viết cho thiếu nhi), 1998

 

 

-Trường ca: Trường Sơn, 2009

 

 

Tham gia hội:
- Hội viên Hội nghệ sỹ Điện ảnh
- Hội viên Hội nhà báo
- Hội viên Hội dân tộc Văn học nghệ thuật các dân tộc thiểu số Việt Nam
- Hội viên Chi hội Nhà văn Quân đội

 

TÁC PHẨM NGUYỄN ANH NÔNG

 

Lời kẻ đào ngũ vào lời cây cầu tạm

 

Ngày ấy, nếu tôi... không còn

Buồn đau, thống khổ đổ dồn vào ai?

Đêm đêm thao thiết thở dài

Ngày ngày tức tưởi, thân trai bẽ bàng

Cúi đầu đi giữa xóm làng

Thấm bao vinh - nhục, khẽ khàng nỗi đau


Bao người bỏ xác bên cầu

Thịt xương vùi lấp, nhàu nhàu cỏ cây

Bây giờ tôi bỏ về đây

Còng lưng cúi lạy ban mai cuối trời

Đã sinh ra ở trên đời

Cầu mong, trọn kiếp phận người là tôi

Nguyện làm ngọn cỏ nhỏ nhoi

Thắp tia hy vọng trên môi tháng ngày.

............

Nơi nào có suối có sông

Ai người ngóng đợi, chờ mong, tôi về

Xoạc chân đứng đỡ đoàn xe

Tấm thân lấm láp, xù xì, đã sao?

Cõng bao xe pháo sang cầu

Tôi vui, đồng đội mau mau an toàn

Máy bay gầm rú núi ngàn

Đạn bom khói lửa đì đoàng ngày đêm

Bây chừ, bể lặng trời êm

Tôi thành cục sắt ngước xem... mây vờn

 

N.A.N

 (Trích TRƯỜNG CA TRƯỜNG SƠN)

Đà giang, miền bè bạn

I
Người tung hòn đá đầu tiên chặn dòng Đà Giang nay đã về nơi trời cũ
Bức thư gửi trăm năm sau nhắn nhủ điều gì?
Núi uy nghi
Sông rầm rì
Em khoả sóng gót hồng toan bước nhẹ
Bông lau ngàn phơ phất thoáng bâng khuâng.

II
168 kỹ sư và công ngân Nga- Việt
168 trái tim kỳ vĩ
168 đôi tay trong triệu triệu đôi tay
Góp gom tình hữu nghị
Lấp lánh dòng Đà Giang.

III
I-A-Ly là đâu?
Nghe róc rách tâm can bè bạn
Tà Pú là đâu?
Ai hăm hở lên miền sơn cước.
Tiếng khúc khích trên cao ngàn thước
Gió nôn nao mây khói bén hơi người
Sông Đà dâng-dòng nước ngập ngừng trôi
Nghe rậm rịch thượng nguồn tuôn thác lũ
Lá vàng rơi chới với gió mưa sa.

IV
Sao chiều nay tôi gọi em: - Sông Đà!
Mặt trời mặt trăng rủ nhau về đoàn tụ
Lòng ngực trẻ râm ran nhịp thở
Bóng con cò be bé nhẩn nha bay.

 

Đà River, the friendship region

I
The man who had thrown the first stone to stop Đà River went back to his old place
What did the letter want to say to one hundred years later?
The mountains were standing giantly
The rivers were singing softly
You dipped in water, your lovely feet walked tenderly
I felt dazed in front of the white arundinaceous canes.

II

168 Russian – Vietnamese engineers and workers
168 wonderful hearts
168 pairs of arms in millions arms
The friendship was collected
Made Đà River be glittering.
III
Where was I-A-Ly?
It was full of hot hearts of the friendship
Where was Tà Pú?
We went up to the mountain areas eagerly.
The sounds of giggling echoed from there
Winds were blowing, clouds and smoke were hanging about people
Đà River raised – the current was running slowly
From the upper river, waterfalls and whirlpools began
Yellow leaves were falling down in the heavy rains.
IV
This afternoon why I called you: “Đà River!”
The sun united with the moon
We breathed with our young chests
A small white stork was flying slowly in a distance.

 

Bản dịch của Nguyễn Thị Bích Nga 

 

 

 

Đêm ở rừng nghe tiếng chim quý

- Queng quý giót...
- Queng quý giót...
*
Tiếng chim trong đêm
Làm tôi giật thót
Tiếng chim hay em
Gọi tôi trong mơ?


*
- Queng quý giót...
- Queng quý giót...
*
Rừng khuya trăng mờ
Lũ nguồn tuôn réo
Nằm lắng chim kêu
Trong lòng ruột héo.
*
Riêng mình dư chăn
Dư màn, dư chiếu
Mà vẫn băn khoăn
Đời như còn thiếu
"Một hơi thở ấm
Thoảng hương hoa chanh
Một làn tóc rối
Xõa xanh vai mình
Một lời thủ thỉ
Đêm dài qua nhanh"
*
- Queng quý giót...
- Queng quý giót...
*
Thế là chim hót
Thế là tôi nghe
Thế là thao thức
Thế là tcanh khuya...


Cao Bằng, 1989

 

Hearing “quý” bird singing songs in the night forest
         
- Queng quý giót...
- Queng quý giót...
*
A bird’s voice in the night
Made me startled
A bird’s voice or your voice
Called me in my dream?  
*
- Queng quý giót...
- Queng quý giót...
*
The dim moon was on the night forest
Whirlpools were spurting noisily
I lay down, hearing a bird’s voice
And my heart felt so sad.
*
I had more blankets
More nets, more mats than I needed
But I still asked myself
It seemed I missed something
“A warm breath
With the smell of lemon flowers
Some tangled hair
Covered my shoulders
A whispering voice
Made my long nights go fast”
*
- Queng quý giót...
- Queng quý giót...
*
Then a bird sang songs
And I heard it
Then I couln’t sleep
And I heard it…

Cao Bằng, 1989

 

Bản dịch của Nguyễn Thị Bích Nga 

 

Bên cỏ

Chầm chậm bước đi, chú bò vàng rống lên giọng khê nồng cỏ úa
Con sẻ đồng lích chích tha giọt nắng dọc đường thơm
Thảm lúa rì rào bài ca hương cốm mùa thu mùa hạ mùa trăng mùa sao thoang thoảng hương cỏ mật
Con dế lạc loài động cỡn cất tiếng trầm bổng du ca rồi tưng tửng nhảy như dồ dại- kẻ cuồng si
Mặt trời, sao mi đốt lửa để em ta nhìn chùm phượng vĩ như phẩm đỏ mà phấp phỏng suốt mùa thi?
Ve sầu ơi! Có nỗi niềm chi mà da diết thế?
Ai cầm mảnh trăng lia ngang gốc lúa loang loáng cánh cò ca dao, vang vọng cánh buồm dải yếm bình dị huyền ảo làm sao?
Mẹ tôi cắt cỏ như ngày xưa vẫn thế, bàn tay mẹ run run dứt ngọn cỏ gà- con mái con trống xù lông giã cánh mà tôi chẳng còn bé bỏng, thơ ngây chơi đánh chọi gà
Thôi mẹ ạ, chiều sập buông rồi, xin mẹ ngừng tay con gánh cỏ về kẻo muộn
Con rao thử mẹ coi cỏ đắt giá bao nhiêu mà ai cũng bận lòng:
"- Ai thương cỏ với không?"

 

Bên quả bom câm

(Tặng Q.)

Ngày bạn ở đảo xa
Vợ ở nhà chơi hụi
Đâu ngờ vỡ lở ra
Nợ chất chồng như núi.

Khi bạn được về gần
Gia tài: hai tay trắng
Vô giá: một đứa con
Sân vườn đầy hoa nắng.

Quẳng con lại ông bà
Vợ bạn đi buôn chuyến
Vài tháng mới qua nhà
Dăm bữa, lại đi biến.

Đi buôn cần vốn liếng
Vợ bạn chẳng cần chi
Ngược xuôi theo lái xe
Lãi không bưa bỏ miệng.

Sớm chiều bạn gõ kẻng
Rên rỉ quả bom câm
Bom câm còn lên tiếng
Mà bạn tôi âm thầm...


Hưng Hà, 1992

 

My picture!
 

 

Buổi sáng

Tiếng kèn lôi tôi khỏi giấc say
Hai chân hai tay loay hoay trong bóng tối
Lẩn mẩn công tắc điện cười xoà
Đôi dép hát bài ca muôn thuở.

Râm ran tiếng ếch vỡ giọng
Một...hai...ba...bốn...những vì sao chưa tắt
Chúng ngái ngủ trong lụng bụng đêm
Những mép măng tơ còn ngậy sữa
Toan xông pha với khói bụi đường.

Đèn trăng quạt gió hây hẩy buồn vui
Bình minh hấp háy môi mắt người tỉnh giấc
Cỏ cây đẫm hương lau bàn chân không khô không ướt
Chợt ý nghĩ loé lên như ánh nắng đầu ngày
Ấm bừng da thịt.


28/12/2003

 

Morning


The sound of a trumpet woke me up
My hands and feet didn’t know what to do in the dark
A switch bursted out laughing
A pair of slippers sang the everlasting songs

I heard the rumbustious sound of young frogs
One… two… three… four… the stars were still up there
They were sleepy in the night sky
The young with their mouths still stained by milk
Decided to brave their difficult lives.

I was half sad, half happy with lights of moon and fans of wind
The dawn shone in my face and lips – a woken person
The fragant grass cleaned my undry and unwet feet
Suddenly a thought occurred as bright as the first sunlight
Made my flesh warm.

 

Bản dịch của Nguyễn Thị Bích Nga 

 

(Trích NHỮNG NĂM THÁNG Ở RỪNG)

 

 

 

          

 

 Copyright © 2008 - 2013 Võ Quê All rights reserved.